Nhìn khối ngọc bội trong tay Tiêu Trần, tiểu đạo sĩ vội vàng xua tay: “Không, không, anh có thể nói với tôi mấy câu là tôi đã vui lắm rồi.”

“Đúng rồi, tôi tên là Thiên Trần Tử, nhưng tôi không thích đạo hiệu ba chữ. Tôi thích được gọi là Thiên Trần hơn.”

Nhìn thấy vẻ ngây thơ trên mặt tiểu đạo sĩ hoàn toàn không phù hợp với lứa tuổi của mình, Tiêu Trần hỏi: “Cậu đã không xuống núi bao lâu rồi?”

Thiên Trần gãi gãi đầu nói: “Ngày sư phụ rời đi có nói với tôi, tôi không thể xuống núi, bảo tôi một mình đợi ở đây, nhưng tôi đã đợi từ lúc bảy tuổi đến lúc mười bảy tuổi cũng không biết phải chờ ai tới nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play