“Ah, ôm một cái đi mà.” Nhìn thấy Thôn Thôn đang chạy về phía mình, mắt cười của Tiêu Trần thần tính híp lại.
Kết quả, Thôn Thôn còn chưa chạy được hai bước đã bị Tiêu Trần ma tính nhấc lên, tay chân mập mạp quờ quạng lung tung trên không trung.
Nhìn sắc mặt âm trầm của Tiêu Trần ma tính, Thôn Thôn sợ đến mức suýt khóc, nước mắt vẫn luôn đảo quanh trong hốc mắt.
Nhưng Thôn Thôn không dám khóc, vì con bé biết nếu mình dám khóc thì chắc chắn sẽ bị vài cái đánh mấy cái vào mông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT