Bậc thang kéo dài biến mất ở trong mây trắng.

Đối với Tiêu Trần mà nói, loại khung cảnh thế này không khác gì chuyện ngày thường cả, nhưng lúc này đối với những người bình thường mà nói, một màn này chính là thần tích.

“Không nên hỏi nhiều, không nên nói nhiều!” Phương Phỉ chủ nhân nhìn thấy có người muốn đặt câu hỏi, trực tiếp mở miệng gạt bỏ đi suy nghĩ trong đầu mọi người.

Lúc này trên bầu trời vang lên một âm thanh trong trẻo mang theo một tia lười biếng, “Lam Nhược Tuyết, cô tới.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play