“Hoa Hạ các người có câu ‘sông có lúc người có khúc’, bây giờ các người rất rất yếu.” Giọng nói khó chịu lại lần nữa vang lên.

“Một lũ súc sinh, nếu không có trận chiến Phong Thần Nhai thì đám yêu ma quỷ quái các người cũng chỉ là đám con nít ranh mà thôi.” Từ Kiến Quân nghiến răng nghiến lợi mắng.

Tiêu Trần không thèm quan tâm đến những chuyện nhảm nhí này, kéo Lưu Mẫn đang bất tỉnh đi về phía phát ra tiếng nói.

Một luồng khí đen xông vào trong cơ thể Lưu Mẫn, khiến cô ta đang bất tỉnh lặng lẽ tỉnh lại.

Lưu Mẫn cảm thấy đầu đau như sắp nổ tung, cô ta kinh hãi hét lên: “Buông tôi ra, thả tôi ra.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play