Người ta nói nuôi chó theo chủ, Ngụy Lam là một người rất thân thiết rất được người khác yêu thích, Đại Bì hình như cũng giống như vậy, lúc này Đại Bì đang vẫy đuôi vây quanh Tôn Học Linh đi tới đi lui, chọc Tôn Học Linh rất vui vẻ.
"Có lẽ tết năm nay thức ăn của nó sẽ ngon hơn chúng ta." Tiếu Thừa An nhìn khuôn mặt tươi cười như hoa của vợ, trong lòng hạnh phúc không nói nên lời, sớm biết bà ấy thích chó như vậy, ông cũng nuôi một con, nhưng nghĩ lại cũng không phải con nào cũng ngoan ngoãn nghe lời và thông minh như vậy "Mấy thứ con gửi cho chúng ta lúc trước có muốn lấy về không? Nó hẳn là một bản ghi âm bằng chứng. ”
"À, phải! Cháu suýt quên mất." Ngụy Lam cầm lấy bút ghi âm đã bị mở ra, phát lại một lần nữa "Đây là cuộc đối thoại giữa cháu và cục trưởng Tống khi cháu xin lệnh điều tra chế dược CK, bây giờ chuyện chế dược CK chưa thể phơi bày ra ngoài. Cho nên thứ này còn phải để lại chỗ chú thêm một thời gian, đếm khi mọi chuyện rõ ràng, thứ này mới có thể phát huy tác dụng. ”
Lời Ngụy Lam nói, Tiếu Thừa An hoàn toàn có thể hiểu được, ông rất vui mừng vì hai đứa nhỏ đều xuất sắc như vậy, bản ghi âm này quả thật không cần phải lấy ra quá sớm, vụ bê bối của chế dược CK không bị phơi bày, động cơ từ chối lệnh điều tra cũng không đủ rõ ràng, đoạn ghi âm này được công bố sớm sẽ gây bất lợi cho bản thân Ngụy Lam "Tốt lắm, chú sẽ giũ nó thêm một thời gian nữa. ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT