"Tiếu Tử Hiền! Thật đúng là đã lâu không gặp, sao cậu lại đến đây?" Chu Vũ Bân thân thiện đáp lại, tinh thần lại không tự giác căng thẳng, lực chấn nhiếp mạnh mẽ và uy nghiêm tỏa ra từ trên người đối phương hiến anh ta cảm thấy xa lạ, đây không phải là Tiếu Tử Hiền mà anh ta quen thuộc.
Ánh mắt anh chuyển từ trên người Chu Vũ Bân sang Ngụy Lam đang nằm trên mặt đất, biểu cảm lạnh lùng trên mặt Tiếu Tử Hiền giống như có thể làm người ta đông cứng: "Em ấy quả nhiên ở chỗ cậu." Vừa định cất bước, lại bị một tiếng quát lớn tàn nhẫn ngăn cản.
"Đừng nhúc nhích! Chỉ cần đứng đó và nói chuyện." Cảm giác bất hòa mãnh liệt trong lòng khiến Chu Vũ Bân theo bản năng từ chối Tiếu Tử Hiền tới gần. Kéo Ngụy Lam trên mặt đất ném lên sô pha, kề dao mổ vào cổ họng cậu, Chu Vũ Bân cẩn thận nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Tiếu Tử Hiền, "Hay là nói trước vì sao cậu vẫn còn sống đi? Tôi nghe nói cậu đã chết. ”
Làm như không thấy tình huống của Ngụy Lam, Tiếu Tử Hiền chỉ thản nhiên nới lỏng chiếc khăn quàng cổ, "Không phải chết, là suýt chết thôi, còn lại chỉ là cái cớ." Ánh mắt sắc bén dường như có thể đâm thấu lòng người, anh đọc hiểu sự bối rối của Chu Vũ Bân, hoảng hốt xuất phát từ đề phòng, đề phòng xuất phát từ không tin tưởng, "Cậu vẫn như cũ, không tin tưởng bất kỳ ai. ”
"Thật sự là không có biện pháp khiến người ta tin tưởng, vì sao cậu lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này? Làm sao cậu biết tôi sẽ ở đây? Thật đáng ngờ." Không đúng, cảm giác xa cách khó hiểu này hoàn toàn khác với cảm giác ở chung trước kia, Chu Vũ Bân phát hiện bây giờ anh ta thật sự rất sợ Tiếu Tử Hiền.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT