Mới rạng sáng,
Lưu Dương đã nghe thấy một số tiếng động trong ký túc xá.
Không cần suy
nghĩ, cô ấy cũng biết đó là ai.
Cô ấy lăn qua
nhìn xuống.
Lúc này Khương
Giáng đã mặc xong quần áo, soi gương chuẩn bị đi ra ngoài.
Biết được nguyên
nhân, Lưu Dương hỏi: "Khương Giáng, sáng mai cậu cũng chạy bộ sao?"
"Ừm."
Khương Giáng buộc
dây giày, hỏi: "Bữa sáng cậu muốn ăn gì, mình mua giúp cậu."
"Không cần."
“Được.” Khương
Giáng cười với cô ấy, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Lưu Dương nhìn
bóng lưng Khương Giáng, lại vội vàng quấn chăn kín mít, chỉ lộ ra một cái đầu.
Cô ấy cảm thán:
"Đây là sức mạnh của tình yêu sao? Ngay cả chiếc giường ấm áp cũng không
thể ngăn cản cậu ấy."
Buổi sáng mùa
đông rất lạnh, Khương Giáng mặc bộ đồ thể thao mỏng manh, rùng mình.
Dù sao cần chạy bộ,
mặc nhiều quá không phù hợp.
Hơn nữa, mặc dù
không mặc nhiều, nhưng chỉ cần chạy cơ thể sẽ được sưởi ấm.
Khi đến sân thể dục,
dưới ánh đèn đường, cô đã nhìn thấy bóng dáng người mình thích từ xa.
Đây là động lực
thúc đẩy mình ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.