Vợ Ơi Em Dè Dặt Một Chút Đi

Chương 70: Đúng là liễu ám hoa minh hựu nhất thôn(*)


11 tháng

trướctiếp

(*) "Liễu ám hoa minh”: là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.

Dưới ánh đèn trên quảng trường, Lục Phi cùng Khương Giáng ngồi trên ghế dài.

Nếu một cây kem ốc quế không thể khiến cô hết buồn, vậy hai cây.

Hai cây không đủ thì bốn cây.

“Hiện tại tâm trạng cậu đỡ hơn chưa?” Lục Phi hỏi.

"Rồi.” Khương Giáng gật đầu.

Lục Phi lại hỏi lần nữa: “Mình có cần đi mua thêm hai cái không?”

"Cậu định cho mình ăn thành heo luôn sao?” Khương Giáng nín khóc mỉm cười.

Vốn dĩ cô đang buồn, bây giờ đúng thật đỡ hơn nhiều.

Thấy Khương Giáng cuối cùng cũng cười, tâm trạng Lục Phi cũng tốt lên.

Anh trêu chọc nói: "Cậu không cần nói, cậu ăn thế nào cũng không mập nổi!”

“Ăn đồ ngọt thì khác!” Khương Giáng bĩu môi phủ nhận.

"Ồ.”

Sau đó hai người đột nhiên im lặng, không nói gì nữa.

Sau một lát.

“Cậu…”

“Cậu…”

Hai người vừa định nói chuyện đã bị đối phương đánh gãy.

“……”

“……”

Lục Phi: “Hay là cậu nói trước đi.”

Khương Giáng do dự một chút, nói: "Mình chỉ muốn hỏi cậu, tại sao cậu đột nhiên đối với mình tốt như vậy.”

“Chúng ta không phải bạn bè sao?” Lục phi cười trả lời nói: "Mình đối xử với bạn bè rất tốt!”

"Ồ.”

Khương Giáng có hơi thất vọng, không nghe được đáp án mình muốn.

Cô dừng một chút, hỏi: “Đúng rồi, vừa nãy cậu định nói gì?”

"Mình muốn hỏi cậu, cậu làm sao có thể điều chỉnh cảm xúc nhanh như vậy?”

Khương Giáng nghĩ nghĩ rồi nói: "Thật ra mình vẫn còn đau lòng, chỉ là không đến mức như vậy.”

“Là sao?” Lục phi hỏi.

Khương Giáng chống hai tay lên ghế dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm xa xăm.

"Cậu biết không? Ba năm trước đây, lúc bà mình mất, mình còn đau lòng hơn so với bây giờ. Nhưng mà đau lòng thì có thể làm gì chứ? Bà vẫn không về được, cuộc sống vẫn tiếp tục mà đúng không?! Thay vì đau lòng cả ngày, thì chi bằng vui vẻ sống từng ngày. Sau đó cậu sẽ nhận ra, thời gian thật là một thứ tốt đẹp, nó sẽ giúp cậu từ từ quên đi chuyện không vui. Chỉ có khi cậu ngẫu nhiên nhớ đến chuyện đó mới đau lòng. Nhưng cũng chỉ hơi đau lòng mà thôi.”

Nói tới đây, Khương Giáng quay đầu nhìn Lục Phi, cười nói: “Cho nên hôm nay mình chỉ m

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp