Khương Giáng nhìn vẻ mặt khẩn trương của Lục Phi, cười càng vui vẻ.
"Hôm nay kịch bản Script kill là do cậu dàn dựng sao?"
Lục Phi lắc đầu: "Không phải!”
"Thật ra cậu muốn hẹn mình ra ngoài phải không?"
"Không phải!"
"Vậy tại sao không tự mình gọi điện thoại?"
“......”
"Đúng rồi, sao cậu thuyết phụ em mình giúp cậu được?"
“......”
"Có phải cậu muốn xin lỗi mình mà ngại không?"
“......”
Lục Phi đối mặt với Khương Giáng không ngừng đặt câu hỏi, rốt cục nhịn không được: "Dừng lại, cậu là mười vạn vì sao sao?”
Khương Giáng: "Cái gì?”
"Nếu không cậu lấy đâu ra nhiều vấn đề như vậy!"
Nói xong, Lục Phi vòng qua đối phương, tiếp tục đi về phía trước.
Khương Giáng từ sau lưng đuổi theo, đối mặt với Lục Phi, hai tay chắp sau lưng, vừa đi lùi, vừa cười nói: "Cậu đi nhanh như vậy làm gì, chột dạ sao?”
Lục Phi nói: "Cậu mới chột dạ!”
"Là do cậu chột dạ."
Lục Phi: "..."
"Đúng rồi, cậu có thích mình không?" Khương Giáng tự mình nói: "Ý của mình là, nếu cậu là Tạ Từ Phong, cậu sẽ thích Mộc Lăng Vũ chứ?”
Dọc đường đi Lục Phi bị cô làm phiền, bất đắc dĩ nói: "Mình chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề vô nghĩa này, bởi vì mình không thể nào là anh ta, cậu cũng không thể nào là Mộc Lăng Vũ ”
"Ý mình là nếu mà!"
"Với mình không có nếu như."
Khương Giáng im lặng trong chốc lát, lại hỏi: "Vậy nếu thì sao? Cậu có nếu không? Nếu cậu là..."
"Không có!"
Lục Phi ngắt lời cô, không chút luyến tiếc nói: "Mình không vó nếu như gì cả! Nếu, nếu, có thể, có lẽ... Không có gì cả.”
"Còn nữa, lúc trước cậu cũng nói nhiều vậy sao?"
Khương Giáng suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Kỳ quái, hình như không có.”
Lục Phi: "..."
"Được rồi, mình phải đi bên này về nhà."
Khương Giáng dừng lại ở ngã ba.
Lục Phi cũng ngừng lại, nhẹ nhàng gật đầu, mặt không chút thay đổi trả lời: "À.”
"Hả? Cậu có gì muốn nói với mình sao?" Khương Giáng chờ mong nhìn Lục Phi, hỏi. <
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.