Rời khỏi quán bar Ngôn Hoan. Đúng lúc các nhà hàng và cửa hiệu ở gần đó nói đuôi nhau mở cửa, ánh đèn neon từ các biển hiệu phản chiếu trong đáy mắt, giống như mặt nước tĩnh lặng đột nhiên gợn sóng nhè nhẹ.
Tinh thần của Du Tâm Kiều đang cực kỳ hoảng loạn. Bởi vì lúc Từ Ngạn Hoàn nghiêng người tới, cậu theo phản xạ có điều kiện mà né tránh anh, mãi đến khi Từ Ngạn Hoàn giúp cậu thắt xong dây an toàn thì cậu mới có thể thả lỏng một chút mà ngồi thẳng người dậy.
Không phải anh không phát hiện ra sự cảnh giác và kháng cự của Du Tâm Kiều trong những ngày qua. Hai tay giữ vô lăng, Từ Ngạn Hoàn nhìn thẳng về phía trước rồi nói: “Cậu không cần lo lắng. Nếu không được sự cho phép của cậu thì tôi sẽ không chạm vào cậu.”
Cổ tay giấu bên trong ống tay áo khó chịu mà xoay xoay, Du Tâm Kiều thầm nghĩ: 'nếu tôi không cho phép, thì cậu cũng không thèm chạm vào sao?'
Sau khi nghĩ lại, chẳng lẽ nói “chạm” ở đây là chỉ tiếp xúc thân mật hơn thôi?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT