Phí Thương vô cùng biết ơn Diệp Phong Miện vì đã xuất hiện trong cuộc đời mình.
Sau khi Diệp Phong Miện qua đời, ông ta từng cảm thấy hối hận biết bao nhiêu lần. Giá như Phí Thương có thể mặt dày được như Khương Huệ thì Diệp Phong Miện đã không có cơ hội gặp mặt bà ta.
“Phí Thương này, chú chắc chắn sẽ đi trước cháu và Khương Huệ, nếu chú đi rồi, mong cháu chăm sóc Khương Huệ giúp chú nhé.”
“Chú Miện, chú đang nói cái gì vậy?”
Nào ngờ Diệp Phong Miện ra đi trước Phí Thương thật. Mặc dù đó vốn là một chuyện hiển nhiên, dù gì thì ông cũng hơn Phí Thương tận mười mấy tuổi, song ông lại ra đi vì tai nạn giao thông khi mới hơn bốn mươi. Diệp Phong Miện mất trong phòng phẫu thuật lạnh băng trong độ tuổi chưa quá già.
Phí Thương là người đầu tiên đến bệnh viện, ông nghĩ dù là thế nào cũng phải nhìn mặt lần cuối, phải thấy mặt chú Miện lần cuối. Ngay lúc ông đến cửa phòng phẫu thuật, giường mổ cũng vừa được đẩy ra. Không biết ai đang nằm trên đó, vì người ấy đã được phủ kín bằng tấm vải trắng.
“Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT