Lý Lam hầu như chưa từng để ý tới Phí Lan, trong trường nhiều học sinh như thế, cô chỉ nhớ kỹ và biết nhóm học sinh có thành tích tốt thôi.
Mà đúng thật là không cấm học sinh cho người khác mượn đồng phục.
Lý Lam tức đến mức bàn tay cầm cây thước dạy học run lên, một người lớn như cô lại bị mấy thằng nhóc mười mấy tuổi làm cho tức đến không thể làm gì được như thế này. . .Cô hít một hơi thật sâu, sau đó hung hăng lườm Diệp Lệnh Úy, không nói lấy một lời nghênh ngang rời đi.
Lúc cô xoay người đi, Diệp Lệnh Úy mới nhấc đồng phục lên để lộ ra khuôn mặt, cậu quay đầu nói với Phí Lan: “Cảm ơn cậu.”
Khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ dưới lớp áo đồng phục màu đỏ sậm.
Phí Lan nhìn chăm chú Diệp Lệnh Úy một lúc, đang định nói không cần cảm ơn thì thấy Diệp Lệnh Úy lấy áo xuống khẽ ngửi một cái, sau đó cậu xụ mặt.
“…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT