Trong mắt Phí Lan, không phải Diệp Lệnh Úy cũng chỉ là một đứa trẻ thôi sao?
Phí Lan biết sự tồn tại của Diệp Lệnh Úy, biết cậu từng có những hành động trẻ con, ngồi xổm bên ngoài sân nhà hắn, lặng lẽ viết thư cho Khương Huệ.
Quá là trẻ con.
Diệp Lệnh Úy bị Phí Lan nhìn như thế liền cảm thấy ê cả hàm, may mà có Cao Lâm Hạo cắt ngang, cậu ta quay đầu sang chỗ khác, dạy bảo Diệp Lệnh Úy: “Thứ không nên nhìn thì đừng nhìn, biết chưa?”
Cậu ta dùng giọng điệu đùa giỡn nói, Diệp Lệnh Úy cũng ngoan ngoãn nói biết rồi, nhưng vẫn quang minh chính đại nhìn gáy Phí Lan.
Cao Lâm Hạo: “???”
Cậu trai nhảy dựng lên rồi bịt mắt Diệp Lệnh Úy lại, Diệp Lệnh Úy bình tĩnh chớp mắt một cái trong khi tay Cao Lâm Hạo vẫn còn che mắt mình. Cậu ta bị thứ gì đó quét vào lòng bàn tay, nhanh như chớp mà bỏ tay ra, đặt mông ngồi xuống ghế, lắp bắp nói: “Tội lỗi, đúng là tội lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play