Trong một quán bar lớn nhất thành Osica, ánh đèn đủ mọi loại sắc màu lấp lánh chớp tắt. Đám người hăng hái nhảy nhót ăn uống, tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc, trai gái cuồng hoan không chút ngại ngùng.

Mặc dù hiện tại là tương lai nhưng các hình thức vui chơi không lành mạnh như quán bar vẫn còn. Đặc biệt là ở thủ đô như thành Osica lại càng phổ biến hơn. Con người càng phát triển lại càng hoài cổ, họ thích tái hiện lại những gì thuộc Trái Đất xưa cũ. Vì thế các quán bar đều bày trí theo phong cách ngày xưa, chỉ có điều là hiện đại và an ninh hơn, cơ bản cũng chẳng khác gì so với quán bar ở thế kỷ hai mươi mốt.

Cửa phòng VIP mở ra, một người đàn ông cao lớn uy nghiêm tựa núi bước vào. Toàn thân hắn tỏa ra khí chất anh dũng của quân nhân khiến người ta phải kính sợ.

Đám người đang vui đùa thấy hắn vào liền reo hò.

“Thượng tướng đại nhân tới rồi!”

“Á Phong, hôm nay cậu đến muộn! Mọi người chờ cậu nãy giờ!”

Nicolas Á Phong ung dung ngồi xuống vị trí trung tâm. Hắn vừa an vị thì đã có mỹ nữ tự động đi đến sà vào lòng hắn. Hắn không từ chối sự tiếp đãi nhiệt tình này, ngầm đồng ý để những cô gái làng chơi kia dựa vào người mình nũng nịu.

“Chà, thượng tướng của chúng ta hưởng thụ quá!” Một chàng trai trẻ tuổi tóc nâu nói. Người này cũng chính là thiếu tá dưới trướng Nicolas Á Phong, tên gã là James.

Những người có mặt ở quán bar hôm nay không phú cũng quý. Bọn họ thường cùng Nicolas Á Phong tụ tập rồi tổ chức những buổi ăn chơi sa đọa. Ai trong căn phòng này cũng biết chuyện của hắn, đương nhiên kể cả chuyện hắn ngoại tình. Nhưng bọn họ không những không can ngăn mà còn đồng tình với hắn.

Bởi đối với đám người này, đàn ông có tiền có quyền thì không thể chỉ chung thủy với một người phụ nữ. Bọn họ coi ngoại tình và gái gú như một chiến tích đáng tự hào.

James biết Nicolas Á Phong ghét Phương Tịch Lam, vì thế nên gã ta cầm chai rượu đến vừa rót cho hắn một ly vừa nói: “Thượng tướng ly hôn vợ rồi trông ngài khí sắc hơn hẳn.”

“Ha ha đúng đúng, cái bọn Phương gia phản quốc đó chết là đúng! Thượng tướng ly hôn là đúng!”

“Hôm nọ tôi nhìn trên TV thấy dân chúng chọi đồ vào người cô ta. Đáng! Cái kết quá xứng đáng cho bọn phản quốc!”

Một người bạn của Nicolas Á Phong - doanh nhân Garrick vỗ vai hắn, cười cười hỏi: “Này tôi hỏi, cái cô Phương Tịch Lam đó yêu cậu như thế… lúc ly hôn chắc khóc sướt mướt đòi níu kéo quay lại đúng không?”

Câu hỏi của gã ta làm cả phòng cười phá lên, muôn vàn tiếng châm chọc không ngừng vang lên.

James hỏi Nicolas Á Phong: “Thật không vậy thượng tướng?”

“Ừm.”

“Woa, trời ơi sao lại có một người vô liêm sỉ như vậy!?” James cảm thán: “Rồi ngài đáp như thế nào?”

Garrick thấy câu hỏi của James đi quá xa nên liền lén kéo kéo tay áo của gã. Nhưng James đã uống quá nhiều rượu, rượu vào lời ra nên không hiểu tín hiệu của Garrick.

Nicolas Á Phong lạnh lùng liếc qua James, hắn cong khóe miệng: “Hình như cậu rất tò mò với đời sống riêng tư của tôi?”

Một câu của hắn thôi đã khiến James lạnh sống lưng. Gã như tỉnh rượu ngay lập tức. Cả người run rẩy, miệng lắp bắp: “Xin… xin lỗi ngài thượng tướng… tôi… tôi…”

“Ngày mai lên quân doanh tự phạt hai mươi roi.” Nicolas Á Phong dửng dưng nói, sau đó thong thả nhấp rượu.

Hai mươi roi của quân doanh… Thân roi thon dài thanh mảnh nhưng lại rất chắc, trên roi còn đầy gai nhọn tẩm muối. Chỉ một roi thôi cũng đủ tiễn người thường về với ông bà tổ tiên, này còn là hai mươi roi…

James quỳ rạp xuống: “Xin… xin thượng tướng tha tội…”

Sắc mặt Nicolas Á Phong nháy mắt tối sầm.

Garrick kéo gã ta lên, nói với Nicolas Á Phong: “James còn nhỏ, cậu ta chưa hiểu chuyện, nhưng vì đã phạm lỗi nên chắc chắn ngày mai cậu ta sẽ lên quân doanh nhận phạt.” Nói rồi Garrick lôi James ra ngoài mà không đợi gã giải thích một lời nào.

Ra đến bên ngoài, Garrick tát James một cái: “Cậu bị điên hả?! Bộ cậu không biết thượng tướng rất ghét bị hỏi sâu vào chuyện đời sống cá nhân không?” Garrick xoa đầu: “Lúc nãy cậu còn không biết sống chết mà cầu xin ngài ấy tha mạng. Nicolas Á Phong một khi đã ra lệnh thì sẽ không thu hồi mệnh lệnh. Cũng may tôi cứu cậu nên chỉ phải lãnh hai mươi roi. Với thể chất cấp S thì chắc chắn cậu vẫn sẽ sống. Nếu lúc nãy tôi không lôi cậu ra đây thì bây giờ cậu đã chết rồi! Ngày mai đi lên quân doanh nhận roi đi!” Nói xong Garrick bỏ James ở ngoài rồi đi vào trong.

Mà lúc này quang não của Nicolas Á Phong sáng lên. Hắn nhìn qua một lượt chỉ thấy mấy tin tức của các nhà báo. Trong đó có một tin lớn.

Chiếc máy bay mang số hiệu X073 chở hành khách bay từ thành Osica sang thành Rajul bỗng nhiên bị nổ tung, rơi xuống đại dương nằm giữa hai thành. Tất cả hành khách không một ai may mắn sống sót. Nguyên nhân của vụ nổ được xác nhận là do động cơ bị hỏng.

Đọc xong hắn cũng không quan tâm mà lướt qua, tiếp tục hưởng thụ sự vây quanh của các cô gái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play