Chương 319

“Ha ha, anh đừng đùa nữa, một nhân viên giao hàng như anh có thể mua nổi quần áo ở đây? Anh phải biết rằng quần áo chỗ này thấp nhất cũng mấy chục ngàn đó”.

Nhân viên phục vụ bên cạnh nghe thấy lời này cũng nhìn Diệp Viễn với ánh mắt khinh bỉ.

Giống như cảm thấy Diệp Viễn đang khoe mẽ để lừa gạt Phùng Tiêu Tiêu.

Nhìn thấy cô gái xinh đẹp như Phùng Tiêu Tiêu lại là bạn gái của một nhân viên giao hàng Diệp Viễn, điều này khiến nhân viên phục vụ cảm thấy không đáng.

Nhưng Diệp Viễn vẫn không để ý đến giọng nói châm chọc của Từ Văn, lại kéo Phùng Tiêu Tiêu đang bối rối đi thử mấy bộ đồ kiểu mới kia.

Anh lấy hết toàn bộ đồ kiểu mới xuống, đưa cho Phùng Tiêu Tiêu.

“Đi thay!”

Nhân viên phục vụ thấy Diệp Viễn lấy mấy bộ đồ giá vài chục ngàn xuống, lập tức nóng nảy.

“Nhãi ranh, anh làm gì thế?”

“Mấy bộ đổ này tổng giá trị hơn triệu, nếu anh làm bẩn, làm hỏng, anh không đền nổi đâu!”

Giọng điệu mắt chó coi thường người khác khiến Diệp Viễn rất khó chịu.

“Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi không mua nổi!”

“Ha ha, bản thân anh không nhìn xem mình là ai, chỉ là một tên giao hàng thấp kém mà thôi, một bộ đồ cũng phải năm chục ngàn, anh mua nổi không?”

“Ha ha, nhân viên giao hàng thì sao, nhân viên giao hàng kém hơn người ta một bậc à? Đừng nói mấy món đồ rách nát ở đây, cả cửa hàng này của cô ông đây cũng mua được, chỉ một câu nói thôi!”

Lời này của Diệp Viễn lập tức khiến tất cả mọi người sững sờ.

Ngay sau đó, nhân viên phục vụ lại bật cười thành tiếng.

“Ha ha ha… cười chết tôi mất, chỉ một câu nói của anh có thể mua được cửa hàng của chúng tôi? Anh nghĩ mình là ai? Cậu cả tập đoàn Lâm Thị?”

“Các vị, mọi người đều nghe thấy cả chứ? Tên nhãi này là một nhân viên giao hàng thấp kém, anh ta còn nói có thể mua được cả cửa hàng của chúng tôi!”

Những khách hàng trong cửa hàng nghe thấy lời này của nhân viên phục vụ, lập tức ném ánh mắt khinh bỉ về phía Diệp Viễn.

“Cậu thanh niên này vì để dỗ dành người khác nên cái gì cũng dám nói sao!”

Thậm chí có người còn nhìn Diệp Viễn giống một kẻ thần kinh.

“Đúng vậy, tuổi còn trẻ, sao lại mắc chứng hoang tưởng vậy!”

“…”

Mà Từ Văn nghe thấy tiếng bàn luận của người xung quanh, cô ta cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

Dù sao Diệp Viễn cũng là do bọn họ đưa tới.

Lúc Từ Văn chuẩn bị tiến lên nói chuyện.

Hồ Vĩ ở bên cạnh liền ngăn cản Từ Văn.

Hồ Vĩ cảm thấy lúc này Diệp Viễn giận dữ như vậy, thật ra cũng bởi vì tài sản và địa vị của anh ta.

Vì sợ bị anh ta cướp mất bạn gái, vì vậy để giữ mặt mũi mới làm chuyện quá sức mình, muốn mua mấy bộ đồ này, lại còn nói ra mấy lời như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play