Chương 241

Ánh mắt nhìn Diệp Viễn không khác gì nhìn một người chết.

“Bọn họ làm gì thế?”

Mọi người trông thấy khí thế của bọn họ tăng vọt thì đều giật mình.

“Chắc là bọn họ đã nuốt loại thuốc gì đó để gia tăng cảnh giới nên mới xuất hiện tình huống này!”

Có một võ giả hiểu biết rộng trả lời.

Bọn họ đều có thể cảm nhận được thứ khí thế khủng bố từ người nhóm Cổ Thông Thiên, không thua kém gì khí thế mà Diệp Viễn vừa tản mát ra.

“Ranh con, cảm ơn cậu đã cho chúng tôi cơ hội, để đền đáp, tôi quyết định sẽ giữ cho cậu toàn thây”.

Đại trưởng lão Phệ Thiên Giáo lạnh lùng nói, sức mạnh cuồn cuộn trong cơ thể khiến ông ta có lòng tin hơn rất nhiều.

Ông ta đã hâm mộ cơ thể Diệp Viễn đến chảy cả nước miếng, nếu có thể luyện chế cơ thể Diệp Viễn thành con rối thì đúng là không gì bằng, sẽ là một cánh tay rất đắc lực của ông ta.

“Ha ha, các người thật sự tin rằng nuốt mấy viên thuốc đó vào là có thể đánh lại tôi hả?”, Diệp Viễn khinh thường cười nói.

“Hừ, thử là biết ngay thôi mà!”

Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, một đấm tung ra, trên nắm đấm đó còn có một ngọn lửa.

Khoảnh khắc ngọn lửa đó xuất hiện, mọi người đều có thể cảm nhận được thứ hơi thở khiếp người đang truyền đến, như thể ngọn lửa đó có thể thiêu cháy vạn vật.

“Trời ạ, đó là lửa nội khí hóa thành ư?”

Có mấy võ giả cao tuổi lại bắt đầu khiếp sợ.

Nhìn ngọn lửa trên nắm đấm của đại trưởng lão Phệ Thiên Giáo, ánh mắt đầy vẻ rung động.

“Lửa nội khí hóa thành là cái gì?”, có người hỏi.

“Nghe đồn chỉ có nhưng cao thủ vượt qua cả cảnh giới Thánh Giả trong truyền thuyết mới có thể diễn hóa nội khí thành vạn vật, trở thành thứ vũ khí có sức tấn công mạnh nhất của võ giả đó!”

Võ giả cao tuổi giải thích.

“Nói thế tức là người của Phệ Thiên Giáo đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết đó rồi hả?”, có người kinh hãi nói.

“Rất có thể là như thế, nếu không ngọn lửa đó không thể xuất hiện được!”

Lúc này, Cổ Thông Thiên cũng ra tay, nắm đấm của ông ta chợt xuất hiện một thanh kiếm dài cứng rắn đến mức không sao phá vỡ, tản mát thứ hơi thở khủng bố.

Trung Tam Dã Tường thì không thể đạt tới cảnh giới đó, nhưng lúc này trong tay anh ta cũng có thêm một con dao găm, lóe lên ánh sáng lạnh đâm về phía Diệp Viễn.

Đối mặt với đòn tấn công của hai cao thủ cảnh giới trong truyền thuyết cùng một cao thủ cảnh giới Thánh Giả đỉnh phong, Diệp Viễn vẫn bình tĩnh đứng yên đó.

Không hề có ý định trốn tránh.

Diệp Viễn không tránh không né khiến các võ giả ở đó đều giật mình.

“Tại sao cậu Diệp đó lại không né?”

“Bây giờ hai người Cổ Thông Thiên đã không còn là họ của vài phút trước nữa, có được cảnh giới trong truyền thuyết đó, vũ khí biến hóa từ nội khí kia đủ để hủy diệt cơ thể của một đại sư khổ luyện rồi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play