Sau khi Tiểu Nhi về tẩm cung nghỉ ngơi, từ lúc nàng và Tử Long thành thân đến này, đấy là lần đầu tiên cả hai xa nhau, không biết trận chiến này phải đánh bao lâu.
Còn phải cách biệt bao lâu mới có thể trùng phùng, nghĩ đến đó nàng lại vô thức đưa tay xoa lên bụng mình, Tiểu Nhi nhìn bụng mình mà mỉm cười.
Nàng thật sự rất mong chờ ngày hài nhi chào đời, một kết tinh nhỏ bé được tạo bằng tình yêu của hắn và nàng, từng thời từng khắc nàng lúc cảm nhận được thai nhi trong bụng nàng.
* * *
Trên đường đi quan tướng vì lo sợ tổn hại đến lòng thể của Tử Long, nên mấy lần đã khuyên hắn đừng lại để nghỉ ngơi, nhưng Tử Long cương quyết không chịu.
Nghe hắn nói như vậy các quan tướng cũng không dám nói thêm gì, cứ thế mà tiếp đi một mạch có trên nơi mới thôi, vừa đi đến liền xem thượng triền để có các tướng sĩ đóng quân ở đây báo cáo.
Sau khi Tử Long ngồi trên long ỷ thì tương quân chắp tay hướng hắn: "Vi thân đã điều tra, về phiên ban quân ít hơn quân ta nên một nửa."
Tử Long nghe xong hắn liền rơi vào trạng thái suy nghĩ, nghĩ một lúc hắn mới lên tiếng: "Nghe khanh nói trong chuyện này ách có khẩu khúc."
Trương tướng quân chắp tay hướng hắn nói: "Khởi bẩm hoàng thượng ý ngài nói phía phiên ban có âm mưu?"
Từ Long nghe xong khẻ gật đầu: "Đúng vậy, các khanh nghĩ thử mà xem phía phiên ban chỉ có quân lính ít hơn quân ta, nếu như không có âm mưu thì thử hỏi làm sao có thể, chỉ ích oi binh lực như vậy mà công đánh nước ta?"
Hắn vừa dứt lời tất cả người trong doanh trại điều rơi vào im lặng, lời của Tử Long nói không sai trong chuyện này ách hẳn có nội tình, nếu như việc này không tính kỹ thì chỉ sợ hại đến an uy của bá tánh.
Trương tương tiếp tục chắp tay hướng Tử Long xin ý kiến: "Vậy ý của hoàng thượng như thế nào?"
Tử Long nghĩ rồi chậm rãi nói: "Theo trẫm quyết định Trương tướng quân thống lĩnh phân nửa số bính lực hiện tại, còn phân nửa số binh lực còn lại, khi trẫm nghĩ ra đối sánh sẽ dùng đối phó với họ."
Nói xong ông xoay người cất bước đi ra ngoài, còn những người khác chờ lệnh của hắn làm việc.
* * *
Hoàng cung..
Từ sau từ khi Tử Long xuất binh đến nay đã hơn một tháng rồi, bụng của Tiểu Nhi cũng đã to hơn trước rất, bụng càng to thì lòng của nàng nhớ về hắn càng nhiều hơn.
Hôm này Tiểu Nhi cảm thấy cảm thấy khó ngủ, một mình nàng đứng ở khung cửa sổ, đêm nay trăng thật sự rất tròn còn sáng vô cùng, nàng nhìn ra trong lòng nhớ hắn không xiết.
Trong nỗi nhớ nàng vô thức nhìn xuống xoa bụng của mình, nàng xoa lên bụng rồi mỉm cười, thật sự nàng rất mong hài nhi sớm chào đời, nàng thật sự rất muốn biết hài nhi sẽ giống nàng hơn hay là giống Tử Long hơn.
Phương Nghi thấy Tiểu Nhi chưa vào giắc, nàng lo lắng liền đi đến khuyên nhũ Tiểu Nhi: "Hoàng hậu nương nương đêm đã khuya rồi, nương nương đừng đứng ở đây nữa, sương xuống sẽ rất lạnh."
Tiểu Nhi nhìn Phương Nghi mỉm cười dịu hiền lắc đầu: "Bổn cung không thấy mệt, đêm nay ánh trăng đẹp vô cùng bổn cung muốn ngắm thêm một lúc."
Phương Nghi cảm thấy việc này không ổn, vì nếu như hoàng hậu có việc gì thì nàng có mấy cái đầu cũng không đủ chãm, vì thế nàng phải cố gắng chăm sóc Tiểu Nhi thật tốt.
Phương Nghi tiếp tục khuyên nhũ nàng: "Hoàng hậu nương nương, người không nghĩ đến long thai? Nếu người sanh bệnh nếu hoàng thượng biết được sẽ rất lo lắng."
Tiểu Nhi nghe đến nếu mình không biết lo cho mình thì Tử Long sẽ lo lắng, nàng luôn nghe theo Phương Nghĩ về loan phòng nghỉ ngơi, dù sau chàng ở nơi xa xôi chống quân thù đã mệt lắm rồi.
* * *
Lại nói đến ngoài biên thùy về phía phiên ban, đúng là như lời Tử Long đoán không sai, đúng là bọn họ có âm mưu từ trước.
Vì vậy ngay từ đầu Tử Long cũng đã tính được đường đi từ trước, cho nên hắn đã cố ý chừa lại phân nửa số binh lực, để đối phó với phia phiên ban.
Bọn họ không ngờ được Tử Long lại đi nước cờ này, vì thế họ thua trận một cách thê thảm, đa nhiều lần cho người ám sát hắn, nhưng đừng điều thất bại.
Họ không ngờ tuy hắn là hoàng đế trẻ lên ngôi vua, nhưng lại nhạy bém vô cùng thụ hạ của họ, phái đi điều chết không nơi chung thân.
Cúng cuối toàn quân thắng trận khai huy trở về, sau khi đã quyết đinh ngày hồi cùng thì trong hắn, vô cùng háo hứng thật sự Tử Long rất nhớ Tiểu Nhi vô cùng rất mong ngày trở về gặp được nàng.
* * *
Trong hoàng cung Tiểu Nhi đã âm thầm tính ngày, tính đến đây có lữ Tử Long đã sắp khai vàng trở về, nàng đã cho người quét dọn từ trên xuống dưới.
Tuy nói Tiểu Nhi đang mang thai nhưng việc ở hậu cung nàng luôn lo liệu cho tốt, cho nên từ trên xuống dưới khắp hoàng cung được sắp xếp đâu ra đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT