» [Chương 1: Trùng đực bị cưỡng chế lao động cải tạo] «
0:00 ─〇───── 0:00
⇄ ◃◃ ⅠⅠ ▹▹ ↻

Ngục giam Liên Bang.

Trung tâm của tòa nhà hình trụ này là một chiếc thang máy cỡ lớn, bao quanh là các phòng giam. Những phòng giam nằm san sát nhau, chật kín. Từ trên nhìn xuống là một vực sâu thăm thẳm chẳng thấy đáy, tựa như mười tám tầng địa ngục.

Bước lên ba tầng trên, phía sau thành lan can làm bằng hợp kim là một phòng giam rộng rãi. Bên trong có một chiếc giường lớn mềm mại, từng tia sáng hiu hắt từ đèn trần len lỏi khắp căn phòng, một chiếc máy điều hòa đang chạy tốt, cùng với đó —— là một chàng thanh niên bảnh trai đang ngồi trên giường.

Thanh niên đầu cạo trọc, thân khoác áo tù, song những điều này chẳng mảy may ảnh hưởng chút nào tới gương mặt tuấn tú kia của cậu.

Tay chân cậu bị còng bởi dây xích chế từ kim loại nhẹ helium được cố định chặt chẽ ở bốn góc phòng, khóa chết cậu tại căn phòng giam này.

Tên của cậu được thêu trên chiếc áo tù —— Vệ Diễm.

“Số 2053, tiến hành ghép đôi cùng ‘trùng cái’ có điểm cống hiến đạt chuẩn —— thành công.” Tiếng thông báo đầy máy móc của hệ thống vang lên.

Tròng mắt Vệ Diễm giật giật, tai cậu truyền đến thanh âm của mấy tên tù nhân cách vách, “Móa, hên là không dính tao.”

Cậu thanh niên nọ cúi đầu, vô cùng yên tĩnh, dường như chẳng ai có thể nhìn ra tí ti khác lạ dưới dáng vẻ giả vờ bình tĩnh kia của cậu.

Nhưng lúc này, trong lòng Vệ Diêm đang có thứ gì đó dâng trào mãnh liệt, táo bạo xâm chiếm khắp người. Tưởng chừng như trong cơ thể cậu ẩn giấu một con quái thú hung tợn sắp cắn xé lớp da đang giam cầm để bổ nhào ra ngoài nuốt trọn thế giới này!

Khí đen dày đặc bao phủ đôi mắt cậu…

Cậu muốn làm gì đó, song lại chẳng rõ bản thân muốn làm gì, một tia suy nghĩ muốn hủy diệt mọi thứ chợt lóe qua trong đầu.

Ngón tay Vệ Diễm khẽ nhúc nhích, dường như đang suy xét nên phá sập vách tường của ngục giam này trước hay đập nát cái thang máy cỡ lớn ở trung tâm kia trước, cái lan can bằng hợp kim to như cái bắp tay trước mắt hoàn toàn bị cậu phớt lờ.

Leng ka leng keng ——

Lan can từ từ mở ra ngay trước mặt cậu, đối với Vệ Diễm mà nói thì thanh âm này chẳng có tí ti kích thích nào cả. Nhưng ngay sau đó, một hơi thở xa lạ len lỏi tới trước mặt cậu.

Hung tợn, cường tráng, mức độ uy hiếp cực cao!

Vệ Diễm cau mày, toàn thân tiến vào trạng thái đề phòng cao độ.

“Grừ ——” Cậu nghe thấy những tiếng gào thét cảnh báo inh ỏi phát ra từ chính lồng ngực mình.

Toàn bộ sự chú ý của cậu đều đang đổ dồn về phía hơi thở ngập tràn nguy hiểm kia, xiềng xích trên người cũng bởi vì thân thể bỗng trở nên căng thẳng mà phát ra tiếng vang thanh thúy. Đôi con ngươi bị khí đen che phủ chỉ có thể nhìn thấy một hình bóng mơ hồ.

Một chiếc móng vuốt dừng trên vai người thanh niên, sức lực rất đỗi nhẹ nhàng, sau đó một thân thể ấm áp tiến lại gần.

“Grừ! ——” Giờ phút này đây, con thú dữ ẩn mình trong người cậu phá tan lồng giam cơ thể, như thể muốn xé nát con mồi tự mình dâng tới cửa này!

Vệ Diễm một tay đè sinh vật hung hãn cường tráng đang kề sát người mình lại, tay chợt sờ phải một mảng da thịt căng bóng!?

Cậu ngửi được một mùi hương không tầm thường —— là pheromone của giống cái đang động dục tỏa ra để tìm giống đực giao phối với mình!

Ngón tay Vệ Diễm lần xuống dưới, tìm được nơi đang tỏa ra mùi hương kia, là một nhục huyệt đang phun từng đợt từng đợt dâm thuỷ ướt đẫm. Hoá ra sinh vật đang bị giam cầm trong tay mình chỉ là một giống cái đang muốn giao phối mà thôi.

Vệ Diễm hơi buông lỏng cảnh giác, bởi vì sinh vật hung mãnh cường tráng này sau khi bị sờ đến tiểu huyệt, hơi thở đã trở nên vô cùng dâm loạn, chẳng còn một chút tính công kích nào.

Vệ Diễm bị giống cái đang động dục này châm ngòi lửa, sự táo bạo vốn đang va chạm khắp nơi trong lòng ngực giờ đây như tìm được lối thoát, bây giờ trong đầu cậu chỉ còn đọng lại cảm giác mềm mại ướt át của tiểu huyệt nơi đầu ngón tay mình đang vuốt ve kia.

Cậu muốn hung hăng làm chết giống cái này.

Ngón tay Vệ Diễm sờ một hồi liền biết được giống cái đang vì động dục mà ra sức làm loạn bám lên cơ thể mình lúc này có bao nhiêu lợi hại, thân thể lại có bao nhiêu khát khao, thèm muốn.

Cậu có thể thỏa mãn anh, nhưng cậu muốn thỏa mãn chính mình trước.

Cậu thanh niên tuấn tú nhẹ nhàng nâng giống cái cường tráng đang bị giam trong lòng mình lên, hoàn toàn chẳng cần chuẩn bị gì, cậu đã có thể dễ dàng dùng côn thịt cương cứng của mình mạnh bạo cắm thẳng vào bên trong tiểu huyệt đang thèm khát kia!

Òm ọp, dâm dịch văng khắp nơi.

“Ưmmmm…” Vệ Diễm nghe rõ mồn một những tiếng rên rỉ động tình của giống cái vang lên bên tai, thanh âm gợi cảm này ấy vậy mà lại vô cùng dễ nghe.

Trong lòng Vệ Diễm cảm nhận được một tia khoái cảm, ôm lấy giống cái trong lòng ngực đè xuống chiếc giường cỡ lớn.

Tiểu huyệt bao bọc lấy côn thịt vừa ướt lại vừa mềm, xúc cảm còn thoải mái hơn so với tơ lụa cao cấp nhất.

Côn thịt nóng rực mãnh liệt đâm vào rút ra miệng huyệt, khiến cậu cảm nhận được rõ ràng sự co dãn đàn hồi cùng khép chặt ở bên trong.

Vệ Diễm thoải mái thở ra, cậu càng dùng sức mà đâm sâu vào, cơ thể giống cái càng thêm kích động, tiểu huyệt co rút lại theo phản xạ có điều kiện, xiết chặt làm cả linh hồn Vệ Diễm sướng rơn.

Vệ Diễm đột nhiên bế giống cái lên khiến xiềng xích vang lên theo từng động tác của cậu.

Giống cái có chút vô lực bám trên vai cậu, lại bởi vì tư thế ngồi lên đùi Vệ Diễm này, khiến cho côn thịt đâm vào chỗ sâu nhất.

“Ưmmmm…! Aaaaa…!” Giống cái cắn chặt môi, cố gắng đè nén những tiếng rên rỉ đang muốn thoát ra khỏi cổ họng.

Cánh tay thon dài trắng nõn của Vệ Diễm nhẹ nhàng bế thân thể cường tráng của giống cái lên, rồi lại bất ngờ buông tay, đồng thời phần hông cũng ra sức đâm thật mạnh vào.

“Aaaaa! Không!” Một thanh âm trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai, lại mang theo vài phần dâm đãng.

“Grư! ——”

Thật là dễ nghe, Vệ Diễm vui sướng nghĩ, lại càng ra sức cày cuốc, tràn đầy nhiệt huyết tuổi trẻ.

Giống như một con mãnh thú lộ ra răng nanh, cắn vào cổ con mồi.

“Ưmm ahh!” Giống cái lại phát ra tiếng nức nở yếu ớt.

Vệ Diễm cũng không biết chính mình đã đâm vào nơi nào, giống như sau khi bị cậu bế lên, mỗi lần côn thịt cậu đâm vào chỗ sâu nhất, cơ thể trong lòng cậu lại chẳng thể kìm chế được mà run rẩy không ngừng.

Thật nóng, cũng thật thoải mái!

Vệ Diễm tham lam liếm láp cổ con mồi, động mạch sau cổ giống cái lộ ra dưới hàm răng sắc bén của cậu, mang theo hơi thở dâm mĩ lại nóng bỏng.

Tay chân giống cái run rẩy cùng tiếng rên rỉ kia khiến cậu nhiệt huyết sôi trào.

“Ưmm, cho tôi!” Giống cái ôm cổ Vệ Diễm, xoắn chặt tiểu huyệt.

Vệ Diễm hung mãnh chịch giống cái trong ngực cậu, gầm nhẹ rồi bắn tinh dịch trắng dục tràn đầy vào trong bụng giống cái.

Cậu vô cùng hài lòng với giống cái này, đối phương đã thành công hấp dẫn cậu.

Khò khè ——

Lồng ngực Vệ Diễm phập phồng, trong cổ họng phát ra thanh âm thỏa mãn. Cậu lộ ra răng nanh, dùng mùi vị của mình đánh dấu vào gáy của giống cái.

“Aaaaaa!” Thân thể giống cái co rút mãnh liệt, ngón tay gập lại cào lên lưng cậu.

Bây giờ tâm tình Vệ Diễm khá tốt nên chẳng so đo tính toán với anh, cảm thấy vô cùng mỹ mãn hoàn thành việc đánh dấu. 

Leng keng!

‘Mãnh thú’ Vệ Diễm vừa muốn đứng dậy, khí đen trước mắt đột nhiên tan đi, cả thế giới hiện rõ ra trước mắt cậu!

Trời đất như quay cuồng, cậu ngất xỉu!

Trước khi ngất đi, cậu còn thấy rõ một người đàn ông anh tuấn, trên gương mặt vẫn còn ửng hồng một mảng, đang kinh ngạc vươn tay đỡ lấy cậu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play