Nói đúng ra, Trần Chuẩn chỉ ở nhà của Hứa Khang sáu bảy năm, thời điểm học trung học hắn liền theo bố mình chính thức dọn lên thành phố Nam Lĩnh để sống. Vừa lúc Hứa Tuế cũng tại thành phố Nam Lĩnh học đại học, hai người đã hẹn trước, ngẫu nhiên chọn một ngày cuối tuần trở lại thăm nhà một chút, nhưng ai ngờ ngược lại mấy năm gần đây quan hệ lạnh nhạt, không tiếp tục liên lạc với nhau.
Chiếc giường đơn ở phòng khách đã sớm hủy đi, Trần Chuẩn có khi ngủ lại, liền ở tại phòng của Hứa Tuế qua một đêm.
Trong nhà khó có cảnh góp đủ bốn người, sau bữa ăn đánh vài vòng mạt chược.
Hứa Khang không thể ngồi lâu, lúc tan cuộc vẫn chưa thỏa mãn. Ông đi tắm rửa, nửa đường Trần Chuẩn đi vào giúp ông chà lưng, tiếng nào chuyện của hai người cách cửa gỗ truyền tới, nghe vào không chân thực.
Hách Uyển Thanh đem ghế sô pha tay vịn dỡ xuống, chuyển đem ghế xếp vào một bên, lại trải lên sàn tầng chăn đệm: “Trần Chuẩn đứa nhỏ này không có phí công nuôi dưỡng nó, người chung phòng bệnh của bố con nói đúng, thật không bằng có con trai”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT