Tối hôm nay Trịnh Bảo Châu nghĩ kỹ lại một lần, rốt cuộc từ khi nào cô lại có suy nghĩ đó với Khúc Trực?
Là vì tối hôm đó cô thấy một mình anh chuyển xe đạp công cộng trên đường dành cho người mù giữa trời gió rét sao? Hay là lần tọa đàm ở trường tiểu học? Lúc Khúc Trực nói về lý tưởng và chuyên môn của mình cực kỳ có sức hút, giống như tối nay anh phát biểu trong tiệc từ thiện tối, cả người như đang phát sáng.
“…” Trịnh Bảo Châu càng nghĩ càng thấy mình không ổn.
Cô trùm chăn kín đầu, nhắm mắt lại, chỉ mong đêm nay không mơ giấc mơ gì kỳ lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT