Trịnh Bảo Châu nghe Tề Thịnh khen Khúc Trực như vậy, không nhịn được phản bác lại một câu: “Thế mới có thể tôn lên hình tượng “vì nước vì dân” của cậu ta.”

Tề Thịnh hỏi ngược lại cô: “Sao cô không nghĩ là do cậu ta thật lòng chứ?”

“Bởi vì tôi hiểu cậu ta.” Trịnh Bảo Châu nói xong lời này, lại nghĩ đến chuyện xe đạp công cộng tối qua. Hiện tại đang giữa mùa đông, bên ngoài vừa lạnh vừa tối, cô không biết Khúc Trực đang nghĩ gì nữa.

Lẽ nào anh bị nhập tâm với chính hình tượng của mình quá mức sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play