Vào ngày Giang Cẩn Đình trở về
nhà, đó là mùa thu ở Giang Ninh.
So với cái nóng của mùa hè, thời
tiết mùa thu dễ chịu hơn rất nhiều. Những người hầu mang vali lên lầu, nhiều
bác sĩ tư nhân sống trong ngôi nhà cũ.
Khi Lâm Vãn bước vào nhà, cô thấy
... tất cả bàn ghế và chậu hoa trong nhà đều được dán chữ hỷ màu đỏ.
Có vẻ như không giống chào đón
Giang Cẩn Đình trở lại sống ở đây, nhưng lại giống như đang lên kế hoạch kết
hôn.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của
Lâm Vãn, người hầu cười giải thích: “Thiếu gia dặn dò chúng tôi dán lên trước
khi ngài ấy trở lại, nói là vì xung hỉ.”
Lâm Vãn liếc nhìn Giang Cẩn Đình,
trên tay đang đỡ anh, "Chỉ vậy thôi sao?"
Giang Cẩn Đình chạm vào chữ chỉ
lớn màu đỏ thẫm trên cầu thang, "Nếu nói ra thì còn gì là bất ngờ, nào,
lên đây."
Vừa nói, anh vừa nắm tay cô cùng
nhau đi lên lầu.
Trên cửa tất cả các phòng ở tầng
trên đều dán chữ song hỉ, trên lan can treo lụa đỏ và hoa đỏ, thoạt nhìn thật
giống như đêm nay bọn họ sẽ kết hôn.
"Anh nói rồi, mẹ anh cũng
nói qua, thử nên có đều sẽ có, tuyệt đối sẽ không để em chịu ủy khuất. ."
Giang Cẩn Đình không mặc quần áo
bệnh viện, không ốm yếu như khi ở trong bệnh viện. Chiếc áo khoác dệt kim màu
xám với lớp lót màu xanh nhạt không lãnh khốc vô tình như lần đầu tiên gặp
nhau. Đôi mắ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.