Thuyền đi thêm nửa giờ nữa, khi gần
ra đến giữa biển, một chiếc du thuyền cỡ trung màu trắng chạy tới.
Những người trên thuyền đứng trên boong hô lên: "Có phải
Thẩm tiểu thư không?"
Thẩm Tình liếc nhìn điện thoại, đúng là lúc cô hẹn gặp, vạch
trên thuyền cũng trùng khớp, cô đứng dậy đáp: "Đúng! Dương tổng cho các
anh đến sao?"
"Không! Là Đào Nhiên, Đào tổng kêu chúng tôi tới!"
Tên cũng phải, vậy không sai rồi.
"Vâng, là Đào tổng, tôi là Thẩm Tình."
Sau khi xác định người tới, Thẩm Tình bảo phó thuyền dừng
thuyền lại, hai chiếc thuyền dần dần tới gần rồi dừng lại ở giữa biển.
Bốn vệ sĩ riêng giúp Lâm Vãn và Thẩm Tình lên boong du
thuyền, rồi nhảy qua.
Có hai người đàn ông đứng trên du thuyền, cả hai đều trông
giống như thủy thủ. Mặc một chiếc áo khoác thủy thủ sọc xanh trắng có ve áo và
quần dài sọc, anh ta nhìn Lâm Vãn, sau đó mỉm cười chào Thẩm Tình: “Thẩm tiểu
thư, đã đợi cô rất lâu rồi, Đào tổng đã sẵn sàng."
Thẩm Tình cũng lễ phép cười nói: “Thật xin lỗi đã làm phiền
Đào tổng.”
Một thủy thủ đưa tay dẫn mọi người vào phòng ăn ở khoang sau,
vừa đi vừa nói: "Trên biển nắng độc, gió lớn, mọi người ngồi trong phòng
ăn đi. Trà đã chuẩn bị xong." ."
Thẩm Tình và Lâm Vãn ở phía trước, theo sau là bốn vệ sĩ
riêng, đi theo hai thủy thủ vào phòng ăn.
Trên boong tàu ngột ngạt, nhưng trong phòng ăn thì dễ chịu
hơn nhiều.
Hai người lần lượt rót trà cho vệ sĩ và Thẩm Tình Lâm, người
đàn ông đưa trà nói: “Cũng không xa lắm, ngồi thêm hai mươi phút nữa là được.”
Thẩm Tình gật đầu, cầm lấy trà trong tay, không có tâm trạng
uống.
Lâm Vãn nhận lấy trà, cúi đầu nhấp một ngụm, sau đó đặt lên
bàn.
Thuyền đi thêm năm phút nữa, mặt trời dường như ngày càng lên
cao.
'Pằng' - Sau m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.