Lúc Hàn Khanh Vân bị Giang Ngôn Tín gọi dậy vẫn còn mơ mơ màng màng.
Cho đến khi nghe Tưởng Tiêu Tiêu lòng nóng như lửa đối nói với ông cụ: “Khi ấy cháu đang ăn cơm trưa chung với cô ấy, chính mắt nhìn thấy cô ấy ngủ nên cháu mới ngủ theo. Lúc tính lại đã không còn thấy bóng dáng cô ấy đâu nữa…”
Ông cụ cầm cây trượng, sắc mặt nghiêm túc: “Tôi đã điều tra lâu như thế, lại không ngờ người đi theo nhà họ Giang mười năm lại làm ra chuyện như thế! Hôm nay tôi nhất định phải điều tra rõ tất cả mọi người. Tôi cũng đã phái người đi tìm con bé kia, mới vừa nãy nghe Cao Viễn, Cẩm Đình vừa rời khỏi phòng hoá trị, không chịu nổi kích thích, Trước tiên đừng nói chuyện này cho thằng bé biết, trong khoảng thời gian này cháu cũng mệt mỏi rồi, đi nghỉ trước đi!”
Hàn Khanh Vân quay đầu nhìn ra ngoài cửa, cũng đã chạng vạng tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT