“Ngoan, lần sau muộn như vậy thì đừng đến nữa.” Phong Dục bước nhanh đi đến chỗ Thanh Chu, sau đó khom người bế nàng lên.
Nếu như không đi ngủ đúng giờ vào buổi tối, sẽ không cao thêm được đâu.
Thanh Chu không cảm thấy có gì là không ổn, ngược lại theo bản năng ôm chặt lấy eo Phong Dục, sau đó tựa đầu vào trong ngực Phong Dục.
“Buồn ngủ quá… Phong Phong.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT