“Anh Úc, anh không biết đấy thôi. Hôm nay Chung Nguyên đến tìm em, lấy ra một xấp đề thi dày cộp. Cả ngày hôm nay cậu ta ở nhà em chỉ có vùi đầu làm bài tập. Đến tối lúc về nhà cậu ta mới viết được một nửa. Khó trách tuần này cậu ta lại không về, nếu như cậu ta ngồi xe khách về nhà thì e rằng bài tập cũng viết không xong. Cậu ta đúng là quá thảm, may mà ban đầu em không đến trung học số 1, nếu không người đáng thương bây giờ chính là em rồi. Cũng không biết tối nay cậu ta phải làm bài tập đến mấy giờ nữa.” Giang Miên Miên rất không phúc hậu nói.

Úc Thừa nghe thấy cô nói vậy, cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt vừa hớn hở vừa cười trên sự đau khổ của người khác kia của cô.

“Cừu Non, em nghĩ vậy là sai rồi. Nếu như em đến trường trung học số 1 thì Chung Nguyên sẽ không thảm như vậy.” Lời này của Úc Thừa là xuyên qua hiện tượng nhìn thấu bản chất.

Giang Miên Miên nghe vậy, tiếng cười cũng ngừng lại. Đúng vậy, nếu không phải lần trước cô thi liên cấp được đứng hạng nhất, Chung Nguyên cũng sẽ không bị để lại nhiều bài tập như vậy. Nói tới nói lui, đây lại là lỗi của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play