“Còn không phải sau, cháu gái nhỏ này của tôi chính là Văn Khúc tinh hạ phàm. Từ khi con bé bắt đầu đi học, lần nào thi cũng đứng thứ nhất, thầy cô giáo và hiệu trưởng ở trường đều rất thích con bé. Trong đại hội khen thưởng ở hai ngày trước, chỉ riêng học bổng của đứa bé này đã bốn trăm đồng rồi.” Trương Quế Hoa ôm Giang Miên Miên, vô cùng khoe khoang.
Người trong phòng vừa nghe đến bốn trăm đồng tiền học bổng, tất cả đều kinh ngạc hít một ngụm khí lạnh. Số tiền này còn nhiều hơn đại gia đình bọn họ vất vả kiếm suốt một năm.
“Ôi chao, chị thông gia, Miên Miên thật là giỏi, vậy mà lại kiếm nhiều học bổng về nhà như vậy.” Bà cụ Tôn kinh ngạc nói.
“Ha ha, thím Tôn, chút học bổng này có là gì đâu. Lần này con gái cháu thi được trạng nguyên thành phố, rất nhiều trường cấp ba ở thành phố đều tranh giành muốn mời con bé đi học. Trường trung học số hai vì muốn để con bé đi học trường bọn họ mà trực tiếp đưa cho nhà cháu năm trăm đồng tiền học bổng, còn giảm hết tiền học phí và những chi phí phụ, mỗi tháng còn phát tiền sinh hoạt cho con bé nữa đấy.” Giang Trường Hải tự khen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT