“Dì Tôn, quà này cháu dùng tiền thưởng mà nhà trường cho để mua, cũng không tốn bao nhiêu tiền đâu. Đây là chút tấm lòng của cháu, dì cứ nhận đi ạ.” Giang Miên Miên nũng nịu khuyên.

Dì Tôn nhìn qua món quà, nhận ra đúng là loại mà mình thường xuyên dùng. Dì ấy suy nghĩ một chút, không muốn làm tổn thương tấm lòng của cô, cuối cùng vẫn nhận lấy.

“Được rồi Miên Miên, vậy dì Tôn sẽ nhận, cảm ơn cháu.” Dì Tôn cầm lấy bình nước lau tay, vui vẻ nói, trong lòng thầm nghĩ đứa nhỏ này thật là hiểu chuyện.

Đợi đến tối khi ông Úc quay lại, Giang Miên Miên lại lấy nghiên mực ra, đưa đến trước mặt ông cụ như hiến bảo vật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play