Tô Uyển Ngọc nghe vậy, nhẹ nhàng cười một tiếng, bà nghĩ sao mà cả buổi trưa Tôn Lệ Hà này lại ân cần như vậy chứ, thì ra là có ý định này.
“Không có, chính quyền thị trấn cũng không thiếu người.” Tô Uyển Ngọc nhẹ giọng nói.
“À, chị dâu cả này, nếu như sau này người ta có tuyển người địa phương thì nhớ nói với em một tiếng, cái gì em cũng có thể làm.” Tôn Lệ Hà dặn dò.
“Ừ, biết rồi.” Tô Uyển Ngọc gật đầu đáp ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT