Tôn Lệ Hà nghe vậy, lập tức từ bỏ ý nghĩ muốn học làm bánh ngọt: “Không trách bánh ngọt kia lại ăn ngon như vậy, thì ra là phải dùng nhiều nguyên liệu quý như vậy.”

Những người khác nhà họ Giang cũng cảm thấy mấy thứ này quá mắc, dùng nhiều đồ tốt như vậy để làm một cái bánh ngọt không thể dùng làm cơm ăn, thế cũng quá xa xỉ rồi.

Chỉ có đám người Úc Thừa cảm thấy những thứ này làm ra một cái bánh ngọt ăn ngon như vậy, là vật có giá trị, ý nghĩ trong lòng Đường Lâm lại càng thêm mãnh liệt.

Giang Trường Hải nhìn mấy đứa nhóc này vẫn cứ quấn quanh bọn Đường Lâm hỏi lung tung này nọ, ông sợ người ta thấy phiền mà ngại nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play