“Bà nội của Miên Miên, em thật sự hâm mộ chị nha. Chị có một đứa cháu gái như Miên Miên ngoan ngoãn nghe lời lại thông minh. Sao các chị bồi dưỡng đứa nhỏ này được như vậy?” Bà nội Lý ngồi bên cạnh vừa ăn vừa hâm mộ nói.

“Ha ha, em gái, chị không phải khoe khoang, đứa nhỏ Miên Miên này, thật sự không phải là do bọn chị bồi dưỡng nên. Đứa nhỏ này nghe lời từ sớm, còn nhỏ đã biết làm việc giúp đỡ gia đình, lớn lên còn không khiến chị và mẹ đứa nhỏ phải quan tâm nhiều. Về sau đi học, mỗi lần thi cử đều mang hạng nhất về, tự mình làm bài tập sau khi tan học. Từ trước đến nay không cần bọn chị nói thêm gì.” Trương Hoa Quế không hề khiêm tốn khen Giang Miên Miên.

Ban đầu khi biết bà nội Lý là dân thành phố xuống, Trương Hoa Quế còn thận trọng một chút, sợ bà ấy xem thường mình là dân nông thôn.

Bây giờ thấy bà ấy nhiệt tình với mình. Thời gian dần trôi qua, bà ta cũng thả lỏng hơn. Lúc nghe thấy bà ấy khen Giang Miên Miên, bà ta không kiềm chế được niềm kiêu ngạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play