Biết Giang Miên Miên sợ phơi nắng nên Chí Văn, Chí Võ khó có được mà không chạy chơi đùa khắp nơi, mà đi theo chân Giang Miên Miên cùng cô ngồi ở bên bờ, ngâm chân nghịch nước, thuận tiện tâm sự loài chim biển.
“Hầy, Miên Miên ơi, em đừng có nhắc tới nữa, mùa hè này thật sự quá khổ, cha anh vì lần trước anh và Chí Võ thi cuối kỳ không tốt, bắt hai anh em anh đi theo bọn họ ra đồng làm việc, mỗi ngày hai đứa anh phải làm từ lúc trời còn chưa sáng mãi cho đến khi trời tối, đến tối còn phải đốt đèn làm bài tập, mỗi ngày đều vừa mệt vừa buồn ngủ, anh cảm giác anh không thể cao được nữa.” Chí Văn mặt mày ủ dột, oán giận nói.
Chí Võ cũng làm vẻ mặt vô cùng căm thù vì bị bóc lột: “Đúng đó, Miên Miên, bây giờ anh thật sự nhớ lúc đi học, anh đi học nhiều năm vậy rồi, lần đầu tiên mong đợi lúc tựu trường, đợi đi học rồi thì tụi anh cũng không cần phải làm việc nữa, lập tức được giải phóng.”
Giang Miên Miên thấy hai người họ đáng thương như vậy, cực kỳ không phúc hậu mà bật cười: “Ha ha, anh cả, anh hai, lúc này mấy anh đã biết làm việc cực khổ cỡ nào chưa? Nếu mà mấy anh không học cho giỏi thì sau này mỗi ngày mấy anh đều phải làm những việc này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT