Giang Miên Miên nháy mắt mấy cái, giòn giã nói: “Đại đội trưởng, cháu biết đấy là tấm lòng của mọi người, nhưng cháu cũng biết cuộc sống của mọi người đều rất gian khổ, lại vẫn muốn lấy đồ tốt nhất trong nhà cho nhà cháu, cháu không đánh lòng nhận những thứ này, nhà cháu cái gì cũng không thiếu, vẫn là mời chú nhận lại những thứ này về, trả lại cho mọi người đi.”

Lời Giang Miên Miên vừa nói chỉ là một nguyên nhân trong đó, quan trọng hơn là, người trong thôn thật sự quá mức nhiệt tình, những thứ này của bọn họ, một nhà ba người Giang Miên Miên ăn cũng chưa chắc hết, vì để tránh lãng phí, vẫn là trả cho người trong thôn đi.

Giang Đại Sơn nghe được những lời này của cháu gái, vui mừng gật đầu một cái, phương diện đối nhân xử thế của đứa nhỏ này, còn xuất sắc hơn nhiều người lớn nữa.

Trái lại Trương Quế Hoa nghe được những lời này của Giang Miên Miên, lại hết sức đau lòng, liếc nhìn những thứ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play