Đêm giao thừa chưa qua được một nửa, bà cụ Vạn đã mệt mỏi, Vạn Ngọc Sơn đưa bà ấy đi ngủ, sau đó đưa Tạ Vãn Nguyệt về phòng, lại quay lại cùng các trưởng bối đón giao thừa.

Bầu không khí trong phòng không giống như tết, ngược lại giống như có chuyện gì đó, Vạn Tử Minh gạt sự buồn tẻ sang một bên, hỏi: “Ngọc Sơn, cháu có gì thì nói đi, đừng có căng thẳng như vậy, chú thấy sợ đấy.”

Vạn Ngọc Sơn trầm ngâm một lúc lâu: “Tình trạng sức khỏe của bà nội thì mọi người đều biết rồi, cũng chỉ có thể sống qua năm nay, cháu đã nói, khi bà nội còn sống, chúng ta đều sẽ ở đây để cùng bà ấy sống một ngày, đợi khi bà ấy trăm tuổi thì sẽ chia tay, cháu biết mọi người cũng đều ở bên ngoài mua nhà, đến lúc đó mọi người muốn ở chỗ nào thì ở đó, nếu có ai muốn vào công ty làm việc, có thể dựa vào bản lĩnh tiến vào, không muốn vào, thì ăn tiền thưởng, muốn làm cái gì làm cái đó.”

Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng lại yên tĩnh lại, lúc trước khi Vạn Ngọc Sơn cùng bọn họ lập ra ba chương ước định, bọn họ đều đã đồng ý, mấy năm nay cũng sống rất tốt, lúc này đột nhiên nghe anh nhắc tới chuyện này, không biết vì sao, trong lòng lại thấy không thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play