Tạ Vãn Nguyệt ở trong bệnh viện hơn nửa tháng, ngày hôm đó, Vạn Ngọc Sơn kể tình hình của mấy người kia cho Tạ Vãn Nguyệt nghe, cô trầm mặc hồi lâu, nói: “Mặc dù bọn họ đều nhận được hình phạt thích đáng, nhưng bọn họ bị người khác chê cười, lại phải gánh cái bóng này cả đời.”
Vạn Ngọc Sơn nói: “Mỗi người làm việc này đều là do họ, kết quả ra sao cũng là do họ, bất kể kết quả là gì thì cũng phải chịu, em buồn làm gì chứ?’
Tạ Vãn Nguyệt cảm thấy anh nói đúng, nhưng nghe được trong lòng chính là không thoải mái, nhìn anh, nói: “Anh thật là, quá giảng đạo lý rồi đó.”
Vạn Ngọc Sơn thấy trên mặt cô tràn đầy sự ghét bỏ, hỏi cô: “Chẳng lẽ không phải như vậy sao?”
Tạ Vãn Nguyệt nhịn hai hơi, nói: “Đạo lý thì là như thế, nhưng cũng có rất nhiều người bởi vì quá thiện lương, bị lừa gạt, chuyện này rất khiến người ảo não chứ bộ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT