Ánh mặt trời của ngày đông lạnh giá như băng, chiếu rọi lên cơ thể con người cũng không có cách nào khiến người ta ấm áp lên, chỉ khiến cho tận sâu trong đáy lòng con người trở nên lạnh lẽo.
Con đường mà Lục Ngôn Lễ đang đi gần như là nơi có lưu lượng người ít nhất ở trong trấn, rất nhiều cửa hàng đã đóng cửa, cả con đường trống trải. Hắn không ngừng đi về phía trước, người đi lại gặp được càng ngày càng ít ỏi, sau khi có không ít người quan sát, không biết hắn liền rời đi như thế nào, đến sau cùng, cả con đường chỉ còn lại một mình hắn.
Thật kỳ lạ.
Lục Ngôn Lễ vừa đi vừa quan sát, một tay đặt lên cán rìu ở sau lưng, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng rút ra.
Vẫn là cái cảm giác bị người ta theo dõi như hình với bóng như trước.
Nhưng mà, cho dù hắn có cẩn thận quan sát như thế nào, thì khó mà tìm được chỗ của ánh mắt đó.
Không có người, bây giờ một người cũng không có. Cửa sổ của mọi nhà đều đang đóng chặt, sẽ là người nào đang nhìn hắn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play