Chờ đợi ở trong bệnh viện tâm thần, cả người cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều.
Đây là cảm nhận đầu tiên của Lục Ngôn Lễ.
Hắn đứng bên cửa sổ, kéo rèm cửa ra, đôi mắt sát khí nặng nề nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, tựa như là đang thưởng thức phong cảnh.
Cổ tay, lồng ngực… mơ hồ nhói đau, để chứng minh mình có bệnh, trước đó hắn đã để lại một vết thương trên người mình, trong lúc khám bệnh đã “vô ý” để lộ ra ngoài.
Hắn biết, đã đến lúc mình khiến người khác nghi ngờ, nhưng hắn đã xác nhận, một tháng thì trở về nhà, chỉ đanh đẩy nhanh tốc độ.
Trong camera giám sát, bệnh nhân mới đến đứng cạnh cửa sổ, nhìn cả một buổi sáng, không biết rừng cây nhỏ kia ở bên ngoài cửa sổ có gì hay mà nhìn.
Sau khi ăn cơm xong thì ngủ trưa, buổi chiều Lục Ngôn Lễ lại đứng cạnh cửa sổ nhìn suốt cả buổi chiều, cho đến giờ cơm tối. Cả quá trình hắn không nói chuyện với bất kỳ người nào, không nói chuyện, chỉ lặng lẽ đứng nhìn từ xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play