“Sao anh rãnh mà tới đây?”
Sở Hưu đang thưởng thức bức tranh trước mặt mình, bỗng nhiên nghe thấy tiếng chào hỏi quen thuộc từ trên lầu vọng xuống, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy người đàn ông giống như âm hồn vịn vào lan can, cúi đầu nhìn anh ta.
Sắc mặt của người đàn ông kia trắng bệch không bình thường, mái tóc trên đầu rối bù tùy tiện thắt thành một bím tóc nhỏ, quần áo hắn mặc trên người thì rộng thùng thình, bị thuốc màu dính lên rất nhiều, một mảng màu đỏ vừa vặn dính ngay trên ngực, thoạt nhìn còn cho rằng hắn bị trúng đạn.
“Tôi nhớ thời gian triển lãm tranh là ngày mốt, anh đến sớm, bảo vệ không ngăn cản anh?” Người đàn ông vừa nói vừa đi xuống lầu.
Sở Hưu nói: “Bảo vệ biết tôi, được rồi, đừng nói tôi nữa, đây là anh chịu đựng mấy ngày? Ai còn không biết sẽ cho rằng anh mới từ trong mộ bò ra.”
Lục Ngôn Lễ ngáp một cái: “Không biết, thất lễ vậy.”
Đang nói chuyện, Sở Nhàn đi ra từ một cua quẹo khác, vừa thấy mặt, ngạc nhiên nói: “Tiểu Lục, anh đây là đi đâu vậy? Nhìn y như ma.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play