Không biết đội trưởng Dương và cấp trên nói gì, tóm lại, cấp trên đồng ý với thỉnh cầu này, một lần nữa niêm phong cổ mộ, đường hầm rẽ một khúc cua khác, đi vòng qua ngọn núi này.
“Hy vọng sau này đừng xảy ra chuyện nữa.” Đội trưởng Dương nói đến kết quả này, cố ý liếc nhìn Lục Ngôn Lễ nhiều hơn.
Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, anh ta giống như già đi rất nhiều, tóc bạc nếp nhăn não nề, giữa hai lông mày đầy âu sầu.
Trái lại, lại trùng khớp với hình tượng của vị chuyên gia dẫn đầu kia trong ấn tượng của Lục Ngôn.
Lục Ngôn Lễ không nói chuyện, sau khi họp xong thì dứt khoát đi về. Hắn vẫn chưa khôi phục lại bình thường, thậm chí sắc mặt cũng không tốt, trắng như tờ, sắc môi tái xanh, nhìn như đang bệnh thoi thóp, người ở cùng rất chú ý đến hắn, nhường giường dưới cho hắn ngủ, mình thì thu dọn giường trống phía trên.
Hai đêm đầu vẫn còn tốt, không có xảy ra chuyện gì lớn, chẳng qua chỉ gặp ác mộng nhiều hơn một chút, sau khi tỉnh lại thì chẳng nhớ gì cả, chỉ có thân thể vẫn còn sót lại cảm giác hoảng sợ mà nghĩ lại còn rùng mình.
“Anh lại gặp ác mộng à.” Chàng thanh niên ở chung với hắn có hơi lo lắng, “Tối hôm qua anh lại nói mớ, dọa chết người rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play