“Con, các con…” Tay của Kim Phú Quý run run, chỉ trỏ hơn nửa ngày, không biết nên mắng cái gì.
Kim Xán Xán nói: “Sao vậy ạ, bọn con về ngay đây.”
Cô ta muốn tiến lại bên cạnh Khương Bạch, ai mà biết được Khương Bạch lập tức tránh cô ta.
Hai nữ sinh cũng từ trong rừng cây đi ra, trên đầu trên mặt đều là ánh sáng màu xanh neon.
Lục Ngôn Lễ không có nhìn vào ánh mắt khó chịu của Kim Xán Xán: “Chú Kim, nếu như mọi người muốn sống, thì tốt nhất tránh xa những thứ này một chút.” Hắn chỉ chỉ những chấm sáng xanh neon đang bay lượn đầy trời.
“Những thứ này làm sao thế?” Kim Xán Xán có chút hoảng sợ.
Ánh mắt của Khương Bạch giống như đang nhìn một người chết: “Chờ một chút, chờ một chút thì mọi người biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play