Quản gia nhanh chóng tiến lên tách mị ma cùng vu yêu ra, hắn cường thế chỉ dẫn vu yêu đi về phía phòng tiếp khách: “Lagrange tiên sinh, một đường vất vả, xin ngài hãy nghỉ ngơi trước đi.” Lại ôn hòa nói với mị ma: “Bùi Y tiên sinh xin hãy đến nhà ăn trước, hôm nay có bánh pudding dung nham mà ngài yêu thích.”

Bùi Y vừa nghe liền lập tức nói hẹn gặp lại với quản gia, di về phía nhà ăn.

Lagrange “Ai” hai tiếng, tay phải duỗi về phía mị ma: “Ta còn có chuyện khác cần cậu chỉ giáo, sau khi ăn xong cậu có thời gian không?”

Bùi Y che lỗ tai, đẩy nhanh bước chân.

Không, y không muốn nói chuyện với tên vu yêu có con đường yêu đương đầy kín bụi gai, mạch não không bình thường này. Làm thế nào hắn mới có thể hiểu làm một con vu yêu chỉ cần làm tốt nghiên cứu vong linh là được, muốn yêu đương thì đừng làm vu yêu a.

Khi Bùi Y đi vào nhà ăn thì Louis đã đang chờ y.

Ác ma đỉnh cấp kéo ghế dựa, mời mị ma ngồi xuống.

Đám đĩa ăn tự mình bay lên bàn, đồ ăn hôm nay là gan ngỗng sốt táo caramel theo phong cách địa ngục.

Bùi Y vừa ăn vừa oán giận với Louis: “Tại sao trong đầu vu yêu toàn là cái chuyện yêu đương này chứ? Hắn thậm chí không rõ các cô nương thích cái gì.”

Trên mặt Louis mang theo nụ cười nhạt: “Có lẽ khi còn sống chưa từng yêu đương nên sau khi biến thành vu yêu vô cùng muốn cảm nhận loại tình cảm nồng cháy này một chút.

Bùi Y trợn trắng mắt: “Từ trước đến giờ em chưa từng nghe nói đến chuyện vu yêu sẽ thích đồ vật ngoài vong linh ra. Yêu đương? Tha cho cô gái đó đi, Ma thần mới biết là vu yêu thích cô gái kia hay là bộ dáng sau khi biến thành vong linh của cô ấy. Nghe nói cách nhìn của vu yêu không giống chúng ta, thế giới mà họ thấy là một bộ dạng khác.”

Louis nghĩ nghĩ, nhớ tới vì để làm nổi bật thiết lập nhân vật đầy đầu đều là chuyện yêu đương của NPC quan trọng như Lagrange, làm cho hắn càng có tính hí kịch cùng tương phản manh, nhóm kế hoạch thiết lập ra một thuộc tính chủng tộc cho vu yêu.

Thế giới mà vu yêu thấy là màu xám trắng, chỉ có linh hồn mới có màu sắc. Hơn nữa còn phối hợp với một truyện xưa vô cùng bi kịch: Thật lâu thật lâu trước kia, có một con vu yêu yêu một cô gái loài người, hắn vì thôn trang của cô ấy mà trị liệu ôn dịch, xua đuổi dã thú, đánh chết cường đạo dám xông vào cái thôn đó, bảo vệ cả thôn an toàn. Cô gái vô cùng cảm động, cuối cùng quyết tâm nhận lời yêu của vu yêu.

Sau đó, vu yêu vuốt ve đầu cô gái, cô gái biến thành u linh.

Vu yêu nhận được một u linh bảy màu. Bởi vì trong tầm nhìn của hắn, linh hồn của cô gái là màu sắc rực rỡ.

Chính vì câu chuyện này đã để cho tất cả sinh vật dưới nền đất đều biết vu yêu không phải yêu thích bạn, mà chính là nhan sắc hoa hòe lòe loẹt của linh hồn bạn. Đừng yêu đương với vu yêu, nếu không bạn chính là màu sắc tiếp theo trong bộ sưu tập nhan sắc của hắn.

Nghĩ đến đây, Louis đột nhiên cảm thấy Lagrange khá thảm. Nhưng mà mặc kệ nó. Dù sao ác ma không có lương tâm, về sau công tác bán thảm đều giao cho Lagrange là được.

“Đúng rồi, Louis các hạ.” Bùi Y đột nhiên nhớ tới mục đích chủ yếu của mình ngày hôm nay: “Tầng thứ nhất thành phố của em đã được xây dựng xong, ngài có rảnh để tham gia điển lễ khai trương của nó không?”

Louis: “Đương nhiên, vinh hạnh của ta.”

———–

Khi Bùi Y cùng Louis vui vui vẻ vẻ ăn cơm trưa, Lagrange lại ở trong phòng tiếp khách ‘cứu’ ông bạn già của hắn.

Trước đó, hắn đã dùng pháp trượng gõ hôn mê Petz đang đau đầu như sắp nứt ra, cũng bỏ Petz vào nhẫn không gian. Không thể không nói, sinh vật hệ vong linh vô cùng dễ bảo tồn, bởi vì bọn họ có thể nhận định là vật chết, mà vật chết, chỉ cần đạo cụ không gian đủ lớn thì muốn nhét bao nhiêu là nhét bấy nhiêu.

Cho nên Lagrange mang theo Petz ‘hôn mê’ dễ như ăn cháo.

Hiện giờ, Lagrange bỏ Petz từ trong nhẫn không gian ra, để hắn nằm thẳng trên sô pha.

Hắn phải làm một thuật hồi tưởng với Petz, phỏng đoán sơ qua đầu óc của Petz mất như thế nào.

…..

Louis xoa xoa miệng, nhìn động tác liếm nước canh của Bùi Y, ánh mắt hơi tối.

Hắn nhất định phải tìm cơ hội để giải phóng tự do, Louis nghĩ như vậy. Hắn hỏa tốc chạy trình tự một lúc, tìm kiếm cớ ra ngoài gần nhất có thể.

Tìm được rồi, chính là cái này.

【 Nhật ký nghiên cứu của vu yêu 】, là một nhiệm vụ nhánh của trận doanh, NPC nhiệm vụ là ông bạn già Petz của vu yêu Lagrange.

Từ từ, tên vu yêu Petz này…. sao lại quen tai như vậy nhỉ?

Louis suy nghĩ cẩn thận một lúc, rốt cuộc nhớ tới, Petz chính là cố vấn vu yêu của thành chủ Abi, trước đó không lâu hắn còn nhìn thấy.

Mà hiện giờ, căn cứ vào biểu hiện của hệ thống, Petz đang ở thành phố ngầm của hắn?

Louis hơi nhướng mày, Lagrange tới tìm hắn thảo luận vấn đề yêu đương, còn nhân tiện nhặt được ông bạn già? Thuận tiện cho hắn thật.

Thế nhưng để có chi nhánh trận doanh thì phải mở cách chơi trận doanh đã.

Louis nhanh chóng gửi một phần ‘Báo cáo tiến độ trong trò chơi của chủ trình tự’ cho các lập trình viên, ở bên trong biểu hiện khát vọng chiến đấu của các người chơi. Tin tưởng nhóm kế hoạch thông minh có thể hiểu rõ ý tưởng hắn muốn biểu đạt.

Bùi Y tiếc nuối ăn hết một ngụm pudding cuối cùng, ánh mắt nhìn cái ly pudding trống không vô cùng đáng thương, Louis thực không có nguyên tắc mà sai quản gia bưng tới càng nhiều pudding dung nham.

“Đều là của em.” Ác ma đỉnh cấp hào hùng như là đánh hạ toàn bộ địa ngục.

————-

“Lão đại, chủ trình tự báo cáo về tiến độ trò chơi.”

“Nói cái gì?”

“Nói người chơi vô cùng yêu thích đánh nhau ẩu đả.”

“Không phải rất bình thường sao? Làm trang bị tốt như vậy, không đánh nhau không phải lãng phí à?”

“Nhưng chúng ta còn chưa mở PVP a. Cần mở trước kế hoạch không?”

“Tỉ lệ online quý này như thế nào?”

“Rất cao, buổi tối cùng cuối tuần gần như có thể duy trì 90%. Nhưng thời gian liên tục không dài, rất nhiều người chơi không thích đánh PVE làm xong hàng ngày, liếm xong NPC liền offline.”

“Vậy mở lối chơi trận doanh trước đi. Đẩy bộ tư liệu Viêm ma về phía sau.”

“Được rồi.”

————

Bộ dữ liệu trận doanh mở ra.

Động tác uống trà của Louis cứng lại.

Bùi Y hỏi: “Quá nồng sao? Em chỉ thả hai con nữ yêu Mary.”

Louis nuốt một ngụm trà: “Vừa lắm. Chỉ là đột nhiên ta phát hiện hình như Lagrange tiên sinh mang theo một bằng hữu vào đây.”

Lagrange hơi chột dạ sờ sờ nhẫn: “Làm sao ngài phát hiện ra?”

Louis: “Khi đang nói chuyện với ta cậu đã sờ nhẫn không dưới 20 lần. Cho nên ta đoán, nhẫn của cậu đã xảy ra chuyện gì làm cho cậu sốt ruột muốn đi giải quyết luôn?”

Bùi Y nghe vậy, tầm mắt cũng chuyển đến nhẫn của Lagrange.

Y hơi kinh ngạc: “Vu yêu tiên sinh, nhẫn của anh đang chấn động.”

Đúng vậy, chấn động. Không phải tay vu yêu đang động mà là cái nhẫn của hắn đang tự mình chấn động.

Bùi Y: “Hình như nó đang muốn phun đồ vật ra bên ngoài.”

“Đông ——”

Gần như cùng lúc với câu nói của mị ma, một sinh vật hình người đã bị nhẫn không gian của Lagrange ‘phun’ ra.

Bùi Y nhìn kỹ, thế mà lại là một con vu yêu khác.

Con vu yêu đó ôm đầu đứng lên: “Là ai tập kích ta? Còn đoạt mất bộ não của ta?”

“Petz?” Bùi Y liếc mắt một cái liền nhận ra con vu yêu trước đó không lâu còn ở phe địch. Y rất mang thù, nhớ rõ rành mạch tất cả quân địch.

Lagrange vội vàng giữ chặt ông bạn già của mình: “Này Petz, ông có khỏe không? Hồi nãy tôi thấy ông đau đầu quá nên đã đánh hôn mê ông. Hy vọng điều này có thể giúp ông tốt hơn một chút.”

Petz: “A cảm ơn. Hiện giờ tôi đã không đau đầu nữa.”

Bùi Y: “?” Phương pháp tuyệt diệu trị liệu chứng đau đầu của vu yêu chính là một gậy đánh ngất ư? Vu yêu quả nhiên rất khó hiểu.

Louis: “Lagrange tiên sinh, thành phố ngầm của ta vô cùng lớn, không cần cậu đặt bạn vào trong nhẫn không gian để tiết kiệm diện tích đâu.”

Lagrange cao giọng: “Ta nói, là bởi vì ông bạn già của ta bị kích thích, đau đầu, cho nên ta mới đánh hôn mê hắn!”

Petz nhìn về phía Lagrange: “A đúng vậy, tôi nhớ rồi. Bộ não của tôi không thấy đâu, sau đó đầu tôi vô cùng đau! Đó quả thực là cơn đau cấp độ địa ngục, cảm ơn ông, là ông đã giúp tôi bớt thống khổ.”

Lagrange: “Đừng nói như vậy, chúng ta chính là anh em thân thiết nhất.”

Bùi Y: “……” Các vị vui vẻ là được.

Lagrange: “Louis các hạ, Bùi Y tiên sinh. Thật ra ta muốn nhờ hai vị giúp một chút. Chuyện này lúc nãy ta đã bắt đầu rối rắm có nên nói ra hay không —-” hắn dừng một chút, giống như là đang đợi mị ma cùng ác ma đỉnh cấp trả lời.

Bùi Y có chút tò mò, y nhìn thoáng qua Louis, hắn khá là bình tĩnh thong dong: “Không ngại hắn nói nghe một chút.”

Bùi Y lại chuyển hướng về phía Lagrange.

Lagrange: “Các vị đều biết khi vu yêu chế tác hộp sinh mệnh sẽ để vào đó một ít vật phẩm bên người, có thể là khí quan nào đó, tro cốt, hoặc là thứ khác. Petz bỏ vào hộp sinh mệnh chính là bộ não của hắn. Nhưng mà hiện tại, ta phát hiện ra bộ não đã biến mất. Điều này có nghĩa là hộp sinh mệnh của hắn đã bị mở ra.

Hộp sinh mệnh của vu yêu bị mở ra là một chuyện vô cùng đáng sợ, đồng nghĩa với việc hắn lúc nào cũng có thể biến mất. Ta đã dùng phép thuật hồi tưởng để xem lại ba năm nay của Petz, cuối cùng đã tìm được quá trình đánh mất hộp sinh mệnh của hắn. Đó là một trải nghiệm vô cùng rắc rối.”

Bùi Y: “Anh có thể nói ngắn gọn không? Buổi chiều ta còn phải đi tuần tra lần cuối trước buổi lễ khai trương thành phố ngầm của mình.”

“Có thể.” Lagrange lại một lần nữa tổ chức ngôn ngữ: “Petz thích mang theo hộp sinh mệnh bên người, hắn cho rằng như vậy tương đối an toàn. Có một lần hắn xui xẻo gặp Sương Hàn đại công cùng thành chủ Viêm ngục đánh nhau theo kiểu yêu tinh, bởi vì quá chấn kinh nên bại lộ bản thân, sau đó bị hai đầu sỏ liên thủ đuổi giết, trong lúc hoảng loạn đã đánh rơi hộp sinh mệnh, bộ não cũng rơi ra.

Chuyện sau đó thì giống như các vị đã thấy, Petz không có bộ não biến thành bộ dạng như bây giờ. Nói thật hộp sinh mệnh không rõ tung tích của hắn làm cho ta vô cùng lo lắng. A, ông bạn già đáng thương của ta, hắn có thể sống đến bây giờ đúng là một kỳ tích.”

Lagrange nói xong, biểu tình của Louis chính là như thế này: -_-||| kế hoạch thật có thể bịa chuyện.

Biểu tình của Bùi Y chính là như thế này: ( 艹皿艹)

“Anh nói lại một lần nữa, anh trai ta cùng với Sương Hàn đại công làm cái gì?”

Lagrange: “Ai, đây chính là nguyên nhân ta rối rắm có nên nói hay không. Bởi vì nó có vẻ quá không thể tưởng tượng nổi, ta cảm thấy các vị nhất định sẽ không tin tưởng lời nói của ta.”

Bùi Y: “Ta đã sớm cảm thấy tên ác ma Băng sương kia không có ý tốt gì, ta nhất định sẽ hung hăng đánh mặt hắn!” Mị ma tức giận đến nỗi cái đuôi quật ra những tiếng vang ‘vút vút’ trong không khí.

Louis vỗ lưng mị ma, muốn làm cho y bớt giận.

Lagrange: “?” Cho nên các vị đã sớm phát hiện ra chuyện đáng để khiếp sợ cả thế giới dưới lòng đất như vậy?

Hết chương 81.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play