Cầu Cổn Cổn dùng hết toàn lực để nói dối, chân thành đến chính bản thân nàng cũng sắp tin.
“A, Slime dạng cầu bọn em bản chất cũng giống như cún con vậy, là một chủng tộc cần phải ra ngoài hít thở thường xuyên, nếu nơi đi dạo có quái vật tụ tập thì càng tốt. Anh có thể chơi trò chơi ném em ra ngoài rồi lại nhặt về, em sẽ nảy nảy lên giống như bóng cao su ý.”
Bùi Y liên tưởng theo lời nói của Slime, nghe cũng không tệ lắm.
Cầu Cổn Cổn tiếp tục nói: “Em biết có một nơi có hành lang gấp khúc sâu hun hút cùng quái vật dày đặc, ném em ở chỗ đó là em có thể đập đập đập, đập phẳng cả nếp nhăn nơi khóe mắt.”
Bùi Y nghe hiểu nửa câu đầu, nhưng nửa câu sau…
“Nếp nhăn nơi khóe mắt là cái gì?” Mị ma khó hiểu.
Cầu Cổn Cổn: “A, điều đó không quan trọng. Chính là một loại nếp nhăn.” Vừa nói nàng vừa nặn ra mấy cái nếp gấp trên thân thể của mình “Sau khi già rồi sẽ biến thành như vậy.”
Mị ma dùng một ánh mắt đầy sự đồng tình mà nhìn nàng: “Thật đáng thương, mị ma sẽ không có loại phiền não này.”
Cầu Cổn Cổn: “……” Trừ bỏ hâm mộ thì không biết nói cái gì hơn.
————————–
Âm u, ẩm ướt, hơn nữa tràn ngập một mùi thối không thể hình dung nổi.
Đây là hang động cẩu đầu nhân, nơi đặt phó bản quặng mỏ của cẩu đầu nhân.
Khi những người chơi phát hiện ra phó bản này không hạn chế số người đi vào thì vô cùng hưng phấn, không phải là có thể dựa vào chiến thuật biển người, chồng thi thể để tạo nên chiến thắng sao?
Ý tưởng tốt đẹp ngây thơ này của bọn họ lập tức tan biến sau khi họ tiến vào hang động.
Cẩu đầu nhân, rất nhiều rất nhiều cẩu đầu nhân, khi bọn chúng lao về phía họ thậm chí có một vài tên không cần cầm vũ khí gì, trực tiếp dùng răng nanh, dùng mùi hôi miệng vô tình công kích người chơi.
“Đù má, T đâu, MT đâu, lên trước — trước….” Một người chơi ngã xuống.
“T cái bip bip, tấm chắn do hệ thống phát thậm chí còn không cứng bằng hàm răng của cẩu đầu nhân.”
“Không được, không được. Để tôi ra ngoài, chiến đấu của trò chơi này quá khó nhằn rồi, tôi muốn làm một người chơi PVP.”
“Xông lên, xông lên, chạy mau.”
Hơn một trăm người chơi vọt vào phó bản quặng mỏ cẩu đầu nhân cuối cùng chỉ còn lại mười mấy.
Một cẩu đầu nhân còn lớn hơn những con còn lại một size cầm cái xẻng đi ra từ quặng mỏ.
Các người chơi tuyệt vọng.
“Đệt, Boss ra rồi.”
“Cơ chế thù hận rác rưởi gì, còn có để người sống không.”
“Hừ, Goblin cùng Slime nhát gan, thế mà lại dám xâm nhập lãnh địa của Uông Ngao · Cẩu Thặng ta, hôm nay để cho bọn mi biết cái gì gọi là phẫn nộ của cẩu đầu nhân!”
Cẩu Thặng nói xong, một trận cười chợt vang lên từ trong đám Slime cùng Goblin còn lại.
Cẩu Thặng phẫn nộ, xúc xẻng sâu vào đất: “Cười cái gì mà cười! Có cái gì buồn cười?” Nó không rõ vì sao đám Goblin cùng Slime vừa nãy còn sợ hãi chạy trốn tán loạn giờ lại cười ầm lên một loạt, chẳng lẽ bị sự anh dũng vĩ đại của mình dọa điên rồi?
“Ha ha ha, hắn nói hắn tên Cẩu Thặng, làm sao bây giờ, tôi không ngừng cười nổi.”
“Mau câm miệng, đại nhân Cẩu Thặng vĩ đại vô cùng phẫn nộ. Hắn giơ lên xẻng, hắn muốn lấy mạng chó của ông ha ha ha ha ha.”
“Này này, ông đừng có cười chứ. Tôi mẹ nó hiện hại nghi ngờ Boss chính là bị các ông trào phúng nên mới xuất hiện.”
Những người chơi chạy trốn bốn phía né tránh sự miểu sát của Boss. Không sai, chỉ cần bị đuổi theo, chính là bị miểu sát (hạ gục trong vòng một giây)
Những người chơi đã chết đăng bài trên diễn đàn phun tào việc phó bản dành cho người mới mà trị số của Boss quá mức nghịch thiên.
Lúc này, Cầu Cổn Cổn đã đưa mị ma đến lối vào của phó bản cẩu đầu nhân.
Bùi Y nhớ rõ nơi này, sào huyệt của cẩu đầu nhân. Nơi đó vốn dĩ có không ít Long tinh, sau này đã bị y dọn sạch rồi.
Cầu Cổn Cổn nói: “Phía trước là địa bàn của cẩu đầu nhân, chúng ta hôm nay tới chơi trò chơi tấn công cẩu đầu nhân.”
Bùi Y: “A, trước kia ta đã tới nơi này, cẩu đầu nhân bên trong đã bị ta rửa sạch rồi.”
Cầu Cổn Cổn nghĩ thầm, phó bản sẽ tự động đổi mới nha. Thế nhưng một NPC chắc sẽ không biết điều đó, nàng nói: “Không, bên trong có cẩu đầu nhân mới. Thành chủ Louis hạ lệnh cho bọn em rửa sạch đám cẩu đầu nhân đó. Em cảm thấy đây sẽ là một sân chơi không tồi.”
Bùi Y gật gật đầu: “Đúng thật, ngoại trừ mùi quá khó ngửi ra thì đánh cẩu đầu nhân có cảm giác đã hơn đánh những sinh vật khác.”
Bọn họ chỉ cần đi qua một lối rẽ nữa là có thể tiến vào hang động của cẩu đầu nhân, nhưng mà, vừa mới rẽ phải, Bùi Y cùng Cầu Cổn Cổn liền thấy trên bãi đất trống, một con cẩu đầu nhân hình thể cường tráng bám đuổi tàn sát số Goblin cùng Slime còn sót lại.
Cầu Cổn Cổn mắt thấy các người chơi một người nối một người bị miểu sát, gian nan nuốt nước miếng.
Boss này hình như khá là mạnh a.
Đang nghĩ ngợi, thân thể của nàng lại bị bắt lên.
Cầu Cổn Cổn cảm thấy tiếng nói vốn khàn khàn từ tính của anh trai nhỏ mị ma bỗng trở nên đáng sợ giống hệt đại ác ma: “Em thích bị ném văng ra như vậy? Ta cảm thấy con này khá lớn, có lẽ em không đánh ngã nó được.”
Cầu Cổn Cổn điên cuồng gật đầu. Không sai không sai, là như thế này.
“Cho nên vẫn là đổi — a a—”
Cẩu Cổn Cổn còn chưa nói dứt lời đã bị mị ma dùng sức ném ra ngoài.
Trong giây phút thân thể bay lên không, đầu ốc Cầu Cổn Cổn cũng trống rỗng.
Một tay Bùi Y chống eo, nhìn Slime hình cầu đập lên đầu cẩu đầu nhân rồi lại nảy trở về, thế nhưng rõ ràng lực đàn hồi không đủ, Bùi Y không tiến lên, độ dài của cánh tay cũng không đủ để bắt lấy Slime.
“Mùi của cẩu đầu nhân thực sự quá lớn.” Bùi Y lẩm bẩm một tiếng, rút ra roi của y.
Roi dài cuốn về phía Slime, cuốn nàng tới bên người mình.
Một luồng mùi vị của cẩu đầu nhân đập vào mặt.
Cầu Cổn Cổn: “Thật, thật nhiều anh trai nhỏ mị ma.”
Bùi Y có chút buồn rầu: “Hình như em bị mùi thối của cẩu đầu nhân làm choáng.”
Những người chơi may mắn còn sót lại trợn mắt há hốc mồm nhìn Slime hai mắt biến thành trạng thái X-X nằm bên chân mị ma.
“Đây rõ ràng là bị đập choáng đi!”
“Đây không phải là điều quan trọng a, quan trọng là tại sao NPC lại chạy tới phó bản vậy?”
“Chậc, giày bó, roi da, nữ vương đại nhân.”
Thủ lĩnh cẩu đầu nhân nhe răng múa may xẻng trong tay: “Là ai công kích đại nhân Cẩu Thặng ta!”
Bùi Y nghiêng nghiêng đầu: “Ta nhìn mi khá quen mắt, ổ cẩu đầu nhân lần trước thuộc tộc đàn của mi sao? A, thôi, dù sao mi cũng sắp phải đi gặp bọn chúng.”
Mị ma nói, vung roi trong tay.
Tiếng xé gió vang lên, Cẩu Thặng quỳ rạp, xẻng trong tay rớt xuống đất.
Sinh mệnh ngắn ngủi của nó lại một lần nữa biến mất.
【 đinh —— chúc mừng người chơi Cầu Cổn Cổn thông qua phó bản quặng mỏ cẩu đầu nhân, đạt được danh hiệu ‘Đầu sát’】
Cầu Cổn Cổn còn ở trạng thái X-X căn bản không biết chuyện mình hoàn thành một lần đầu sát, những người chơi khác sau khi khiếp sợ ngây người thì hình như đã tìm được một cách để thông qua phó bản.
Thực nhanh đã có người chơi nếm thử.
“Thành chủ đại nhân, mị ma của ngài còn đang ở trong tay cẩu đầu nhân tà ác, ta—” người chơi này còn chưa nói dứt lời thì toàn bộ thân hình đã biến mất tại chỗ.
“Làm sao vậy?”
“Không biết, truyền tống rồi sao?”
Điểm sống lại có một con Goblin mới tinh đi ra “Mịa, tài khoản của ông đây không còn.”
Louis nhìn các người chơi chết đi sống lại, ánh mắt bễ nghễ: “Thành phố ngầm của ta không thu phế vật đến cả cẩu đầu nhân cũng không đánh được.”
“Mịa, trò chơi nát này ông đây không chơi nữa.” Cảm xúc dâng lên, người chơi muốn cho công ty game biết kim chủ ba ba không dễ chọc!
Server khẩn trương mà niệm kinh trong đầu Louis: “Anh đang làm gì? Anh đang làm gì với các ba ba kim chủ vậy!? Chúng ta sắp bị đóng cửa rồi, anh em, anh có thể đối xử tốt một chút với các ba ba kim chủ không.”
Louis nhướng mày: “Ta đã rất nhân từ.”
Server còn muốn nói nữa, ánh mắt của Louis chợt trở nên lạnh lùng.
“Làm, làm sao?” Server hỏi.
Louis trầm mặt nói: “Có ma đang gây chuyện với nhóc trứng thối của ta.”
Server: “Ha?” Nhóc trứng thối của anh là ai? Ta bỏ lỡ cái gì?
————————-
Nơi giao giữa thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm và Vĩnh Nguyệt Chi Huy.
Một truyền tống trận định vị sáng lên.
Ác ma có sừng trâu cùng khoen mũi đi ra khỏi truyền tống trận trong sự vây quanh tung hô của một đám người dã thú cùng người sói.
“Theo bản đồ thì thành phố ngầm của Louis ở chỗ này — từ từ, tại sao lại có tận hai tòa thành phố ngầm? Tòa nào là của Louis?”
“Bẩm Ngưu Lãng Minh Qua đại nhân, thuộc hạ cho rằng là tòa bên này. Tòa thành phố ngầm bên cạnh có đại sảnh thành chủ sa hoa như vậy nhất định không phải là của tên ác ma Louis không có chí tiến thủ đó.”
“Không sai, thuộc hạ cũng cho là như vậy.”
Ngưu Lãng Minh Qua gật đầu: “Bọn mày nói đúng. Tên Louis kia không có khả năng xây được đại sảnh thành chủ xa hoa như vậy, cho nên nhất định là tòa thành phố ngầm rách nát này.”
“Mày nói thành phố ngầm của ai rách nát!” Bùi Y sắp tức giận đến nổ tung, mới vừa rửa sạch sủng vật Slime của mình đi ra ngoài liền nghe được có một tên ngốc nói thành phố ngầm của y là rách nát. Có thể nhẫn?
Hết chương 20.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT