Câu chuyện về "Nhậm Bá Vương và "bé chồng" của cậu ấy" đã được lan truyền xôn xao trên các diễn đàn của trường.

Là người quyên góp tòa nhà thư viện cho Nhất Trung, thỉnh thoảng Nhậm Lăng cũng chú ý đến diễn đàn Nhất Trung.

Dù sao nhiều năm trước ông ta cũng tốt nghiệp trường này.

Bây giờ, ông ta càng chú ý hơn đến chuyện tình cảm của con trai mình.

Nhưng mà, ngay khi Nhậm Lăng cho rằng có thể mình sẽ được ăn "cơm chó" của con trai và con dâu, lại bị một bữa "cơm chó" có mùi lạ kích thích.

Trên diễn đàn, có học sinh còn chu đáo photoshop ảnh Nhậm Tử Sâm và Vương Xuyên.

Trong ảnh, Nhậm Tử Sâm nam tính đến bùng nổ, còn trên mặt Vương Xuyên thì bị photoshop thêm hai rặng mây hồng.

Nhậm Lăng đã bị Nhậm Tử Sâm xóa Wechat, không có cách nào chụp ảnh màn hình gửi cho cậu để hỏi cho ra nhẽ, đành phải gọi điện thoại qua.

Đầu dây bên kia không có ai nghe máy, qua vài giây lại truyền đến tiếng tút tút: [Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận...]

Nhậm Lăng: "-_-||

Thằng nhóc thối cúp điện thoại của ông ta...

Nhậm Lăng suy nghĩ một chút, vẫn muốn bẻ lại xu hướng tính dục của con trai, ông ta soạn một tin nhắn rồi gửi đi: [Con trai à, tuy rằng tình yêu không phân biệt giới tính, nhưng con gái không thơm sao? Con trai có gì tốt?]

Tin nhắn được gửi đi, về cơ bản thì như đá chìm đáy biển.

Nhưng mà, Nhậm Lăng hoàn toàn không ngờ, vậy mà con trai lại trả lời: [Haha.]

Nhậm Lăng: "..."

Haha có nghĩa là gì? Không phải là ngầm thừa nhận đấy chứ?!

Nhậm Lăng vẫn không yên tâm, tối hôm đó liên lạc với giáo viên chủ nhiệm Lục Sơn.

Trong điện thoại, giọng điệu Nhậm Lăng cực kỳ thành khẩn: "Thầy Lục, thật sự xin lỗi, bọn nhỏ bây giờ khó bảo quá, khiến cho thầy nhọc lòng rồi."

Đối mặt với tổng giám đốc trăm tỷ, đương nhiên Lục Sơn rất khách khí: "Tổng giám đốc Nhậm, gần đây con trai ngài tiến bộ rất nhiều, học tập nghiêm túc, cũng rất thân thiết với bạn học."

Điều Nhậm Lăng lo lắng chính là việc con trai quá "thân thiết".

"Về vấn đề yêu sớm, tôi muốn xin thầy chủ nhiệm chú ý một chút."

Lục Sơn lập tức tỏ thái độ: "Tổng giám đốc Nhậm yên tâm, Nhất Trung nghiêm cấm yêu sớm, Nhậm Tử Sâm là Ủy viên Tác phong - Kỷ luật, không chỉ tự mình giữ kỷ luật mà còn không cho phép các bạn học yêu sớm, thái độ làm việc vô cùng cẩn thận!"

Nhậm Lăng: "..."

Đến mức có mối quan hệ tốt với nam sinh luôn rồi, thế còn chưa tính là yêu sớm sao?

Nhậm Lăng ở trong điện thoại cười cười: "Là thế này, thầy Lục, nhà chúng tôi rất cởi mở, yêu sớm không thành vấn đề, nhưng... đối tượng yêu sớm của con trai tôi chỉ có thể là con gái, thầy Lục có thể hiểu được nhỉ?"

Lục Sơn không có thói quen dạo diễn đàn trường, thầy hoàn toàn không biết chuyện của Nhậm Tử Sâm và Vương Xuyên, nghe vậy, thầy không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nhậm Tử Sâm không yêu sớm với nữ sinh? Chẳng lẽ với nam sinh...

Mạch não của người giàu đều kỳ lạ như vậy à?

Dù sao thì Lục Sơn thật sự không thể lý giải nổi vị tổng giám đốc Nhậm này.

Lục Sơn bày tỏ thái độ: "Tổng giám đốc Nhậm yên tâm, là một giáo viên, để cho học sinh đi đúng hướng là trách nhiệm của tôi."

Nhậm Lăng thở dài một tiếng: "Vậy thì nhờ thầy, đúng rồi, gần đây con dâu của tôi biểu hiện thế nào?"

Lục Sơn: "...???"

Nhậm Lăng tỏ vẻ vinh dự cười cười: "Con bé chính là Thẩm Niệm."

Lục Sơn: "..." Vừa nãy còn đang nói về chuyện không thể yêu sớm, sao giờ lại xuất hiện con dâu rồi!

Mạch não của người giàu có hình xoắn ốc à?

Cúp điện thoại, Lục Sơn vô cùng lo lắng, thầy mở group lớp ra nhìn thoáng qua, bên trong sóng yên biển lặng. Tuy nhiên, Lục Sơn biết, đám "ớt chỉ thiên" kia còn có một nhóm Wechat không có thầy, thầy hoàn toàn không được thêm vào...

Lục Sơn chưa từ bỏ ý định, cuối cùng cũng nhớ tới việc xem Tieba trường.

Vừa nhìn một cái, buổi tối Lục Sơn cũng mất ngủ...

*

Ngày hôm sau.

Nhậm Tử Sâm đã sớm đứng ở cổng trường, chấp hành công tác của Ủy viên Tác phong - Kỷ luật.

Các nữ sinh học ngoại trú vừa nhìn thấy cậu, cả đám giống như mèo nhìn thấy cỏ bạc hà mèo, vô cùng hưng phấn.

"Tôi sắp điên mất rồi!' Nghiện CP Sâm Xuyên quá đê!"

"Huhuhu, phê quá, quá đã luôn!"

Toàn bộ quá trình Nhậm Tử Sâm không hề có biểu cảm gì.

Khuôn mặt đẹp trai như kết thành một tầng băng lạnh ngàn năm.

Với trí tuệ siêu phàm của mình, cậu cũng nghĩ không ra...

Tại sao bây giờ mấy cô gái đều thích CP nam x nam?!

Thẩm Niệm đến rồi.

Hai ngày nay Nhậm Tử Sâm cố ý không cạo râu.

Cậu rất lo lắng mình sẽ bị đưa vào một vai kỳ quái nào đó...

Vì vậy, quan trọng là phải luôn luôn duy trì hình ảnh của một người đàn ông thực thụ.

Trong ánh nắng ban mai, thiếu nữ mặc đồng phục học sinh rộng rãi, bên trong là áo len cổ cao màu trắng, làm nổi bật khuôn mặt vốn đã trắng nõn của Thẩm Niệm, khiến nó càng thêm tinh xảo trắng mịn.

Cô cười khanh khách, đáy mắt lóe lên ánh nắng buổi sớm: "Chào buổi sáng nha, bạn cùng bàn."

Nhậm Tử Sâm cứng đờ.

Cậu cứ cảm thấy nụ cười của Thẩm Niệm không có ý tốt.

Cho tới bây giờ cậu vẫn không giải thích là vì lo rằng càng tô càng đen.

Loại chuyện thế này, kiêng kị nhất là vu vơ không căn cứ, nhưng ai mà biết được, mấy người này vẫn chưa ngừng hóng hớt!

Nhậm Tử Sâm rầu rĩ chào hỏi một tiếng: "Ừm, chào buổi sáng."

Thẩm Niệm đi đến lớp học trước.

Nhậm Tử Sâm vốn định hack diễn đàn trường, nhưng như thế thì có vẻ giấu đầu hở đuôi quá.

Cho nên, Nhậm Bá Vương kiên cường đón nhận mọi ánh mắt hóng hớt.

Ngày hôm đó, Nhậm Tử Sâm và Vương Xuyên không liếc mắt nhìn nhau một cái nào.

Trong giờ giải lao, hai người đi vệ sinh cũng phải né nhau.

Lục Sơn âm thầm quan sát cả buổi sáng nhưng không phát hiện hành vi khả nghi.

Nhưng hiện nay học sinh yêu đương thông minh lắm, giống như mấy băng đảng ngầm liên hệ với nhau vậy, không chừng dựa vào sóng não để trao đổi ấy chứ...

Cả ngày hôm nay, ánh mắt của Lục Sơn vẫn luôn qua lại trên người Nhậm Tử Sâm và Vương Xuyên, lặp đi lặp lại.

Cuối cùng Vương Xuyên cũng chịu không nổi, gửi Wechat cho Nhậm Tử Sâm: "Tử Sâm, chúng ta thật sự không cần giải thích một chút sao?]

Nhậm Tử Sâm lập tức trả lời: [Cậu cho rằng có thể giải thích rõ ràng à?]

Vương Xuyên đau đầu nhức óc: [Vậy phải làm sao bây giờ?]

Nhậm Tử Sâm lại có một ý hay.

Sắp tan học rồi, hôm nay tâm trạng của bạn cùng bàn của cậu cực kỳ tốt, còn đang dùng tai nghe nghe nhạc, thỉnh thoảng cô còn ngâm nga vài tiếng.

Nhậm Tử Sâm lập tức soạn tin nhắn: [Vương Xuyên, tôi có cách.]

Vương Xuyên: [Cách gì?]

Nhậm Tử Sâm: [30 giây sau cậu sẽ biết.]

Vương Xuyên nhìn chằm chằm màn hình di động, cũng không nhìn Nhậm Tử Sâm, giờ phút này không hiểu sao cậu ấy lại cảm thấy Nhậm Tử Sâm rất đáng tin cậy.

Lúc bấy giờ, Nhậm Tử Sâm hắng giọng: "Tất cả mọi người khoan đi đã, tôi có một chuyện muốn tuyên bố!"

Toàn bộ "ớt chỉ thiên" lớp số 9 đều nhìn lại.

Trước mắt bao người, Nhậm Tử Sâm cúi đầu, hôn lên môi Thẩm Niệm.

Chạm vào một cái liền rời đi.

Sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú đầy ngạc nhiên của Thẩm Niệm, Nhậm Tử Sâm nói: "Tôi và Thẩm Niệm quyết định sẽ chính thức yêu đương khi cậu ấy mười tám tuổi, vừa rồi là một nụ hôn "trả sau"."

Nhậm Tử Sâm cho rằng làm như vậy có thể chứng minh xu hướng tính dục của mình.

Lúc này, đột nhiên có người "chưa nói ra lời khiến người ta kinh sợ thì chết chưa yên": "Đậu má! Anh Sâm ăn cả nam lẫn nữ!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play