Trong quán bar, một thân ảnh mảnh mai mặc váy hai dây màu đỏ rượu hở một mảng lưng, nhẹ nhàng bước vào
Người phụ nữ trang điểm quyến rũ khiến không ít ánh mắt say mê nhìn cô. Cô gái đi đến trước quầy rượu ngồi xuống
Không ít đàn ông đến gần bắt chuyện với cô. Anh chàng ôm vai ngồi xuống bên cạnh cô cười quyến rũ trò chuyện cùng
Không biết đã nói gì với nhau, cô gái cong cong mắt bật cười nhẹ nhàng, tay đánh vờ giận dỗi anh
Hành động của hai người vô tình va vào ánh mắt của người đàn ông phía xa xa. Anh đen mặt, nâng tay uống từng ngụm rượu
Một lúc sau, lại có thêm một người đàn ông ngồi xuống bên cạnh cô gái đó. Anh nâng tay xoa xoa đầu cô
- Thanh Lan, xin lỗi anh đến trễ
Cô gái đó không ai khác chính là Quý Thanh Lan, cô lười nhác nâng mắt lên nhìn người đàn ông vừa đến sau đó hất tay anh ta ra, giận dỗi nói
- Anh, anh lại đến trễ rồi. Lần nào cũng khiến anh em chờ. Nào phạt rượu
Cô đứng dậy cầm ly rượu đưa đến miệng anh
- Em gái, hôm nay thật đẹp đó nha
Vừa nói người đàn ông vừa vuốt ve eo cô, Trạch Tân hất tay người đàn ông kia ra khỏi eo cô:" Cậu tranh thủ à?"
- Thì sao dù gì cái tên họ Mạc kia có phước mà không biết hưởng gì cả. Em gái tôi phải chịu khổ rồi
Quý Thanh Lan nghe hai người trò chuyện thì tức giận đánh vào vai họ. Cô ngồi xuống ghế rồi cầm ly tiếp tục uống rượu
Trạch Tân liếc người đàn ông kia, Tần Dịch nhúng vai bất lực:" Em giận đấy à?"
- Tụi anh không cố ý nhắc đến mà
Quý Thanh Lan đen mặt, lạnh lùng nhìn họ
- Được rồi được rồi không nhắc nữa. Chúng ta cùng vui vẻ, nào cạn ly
Uống đến nửa đêm, rượu ngấm chậm nên cô bắt đầu say, sau khi say rượu cô bắt đầu giở tật xấu trêu chọc, quyến rũ những người đàn ông gần mình.
Bước chân xuyên vẹo từ bàn này đến bàn kia, tay cầm chai rượu rót vào ly người khác:"Nào, uống với tôi nào. Cạn"
- Thanh Lan, đừng uống nữa đến đây ngồi đi
Trạch Tân đi kế bên kéo người cô trở về chỗ cũ:" Mỗi lần uống say, em lại giở thói trêu ghẹo trai. Thật hết sức nói"
Người phụ nữ híp mắt lười biếng, khủy tay gác lên bàn, lưng tựa vào bàn
Mạc Tử Hàn cùng nhóm bạn ngồi ở phía xa nhìn rõ hành động từ nảy đến giờ của cô rồi bất lực thở dài. Từ Lam ngồi bên cạnh trêu chọc anh:" Cậu mà không giữ vợ thì cũng có ngày bị hai người kia cướp mất thôi"
Lục Nhất bên cạnh cũng phụ hoạ theo:"Xem kìa, không chỉ là hai người đó, cô ấy còn quyến rũ người khác nữa đó"
- Tôi còn nghe nói lịch sử tình trường của cô ấy dài từ đây đến Paris luôn ấy chứ
Hai người họ càng nói càng hăng làm cho mặt của Mạc Tử Hàn ngày càng lạnh lùng hơn.
Truyện Khoa Huyễn- Hai cậu nói đủ chưa?
- Chúng tôi đang khuyên nhủ cậu đấy, giữ vợ cho cẩn thận vào, có ngày mất rồi thì đừng than khóc với tụi này đó nha
Lục Nhất lại bắt đầu lên mặt:" Đúng là tôi có rất nhiều cách để giúp cho cậu nhưng mà một mình cậu liệu giành lại tất cả bọn họ không thì còn chưa biết?"
Trong lòng Mạc Tử Hàn cành thêm rối bời khi nghe lời nói của Từ Lam và Lục Nhất. Bọn họ nói không hề sai, một mình anh không thể giành cô lại tất cả người họ. Thậm chí, anh còn không biết hai người kia làm gì của cô? Bạn trai? Cô bắt cá hai tay sao hay là tập thể?
Bạn bè thì càng không giống, làm gì có bạn bè nào thân mật như vậy chứ. Càng suy nghĩ càng rối bời hơn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT