Sáng hôm sau, Ngọc Châu tỉnh dậy nhìn vào đồng hồ đã 10 giờ. Cô bước chân xuống một đôi dép đã để sẵn ngay ở dưới, cô vào nhà tắm để vệ sinh.


Vừa đi ra, tiếng chuông điện thoại đổ lên. Chí Kiên.


“Em nghe…”


“Giờ mới dậy sao”


“Vâng”


“Đêm qua mệt lắm sao”


“Cũng không hẳn một phần em thích ngủ nướng nữa”


“Ra phòng ăn hâm lại đồ ăn đi, anh đã đi mua từ khi sáng cho em rồi”


“Bây giờ ? ăn sáng sao? em muốn ăn trưa luôn chúng ta đi ăn cùng nhau được không”


“Anh đang quay còn hai tiếng nữa mới xong em chịu khó kiếm gì em thích ăn đi”


“Ò, anh nhớ về sớm nha”


“Nhất định” nghe tiếng chuông bên kia tút tút anh mới nhét máy vào trong túi quần


“Được chưa cậu Chí, cậu chịu khó quay thêm mấy phân cảnh nữa chúng ta có thể nghỉ ngơi” trợ lý gọi người trang điểm ra


“Nhanh một tí, hôm nay tôi muốn về sớm”


Chí Kiên nói vậy mọi người cũng chỉ biết khẩn trương, nhiều nhân viên nghĩ bụng ông nội này làm diễn viên chứ có phải giám đốc đâu mà đi làm như đi chơi, thật tùy hứng….


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play