Nhiếp Thiên Thu quả thực không biết nên khóc hay cười, cả người từ phía sau treo ở trên người Hạ Tinh Hàng, đầu thò ra từ trên bả vai Hạ Tinh Hàng, hướng về phía Bành Nhung Nhung chớp mắt: “Không sao, cậu ta không ngăn được.”
Hạ Tinh Hàng chỉ cảm thấy cổ cùng lỗ tai của mình bị mấy cọng lông chim gãi qua, không khỏi ngứa ngáy một trận, cảm giác tê dại kia lan tràn toàn thân làm cả người hắn cứng lại.
Nhiếp Thiên Thu vừa mở miệng, Bành Nhung Nhung càng thêm kích động, gần như nói năng lộn xộn: “Thu Thu, đã lâu anh không có hoạt động mới, nhớ chết em……”
《Hoa Hạ Tam Thiên》bế quan quay chụp năm tháng, Nhiếp Thiên Thu cũng vì vậy mà giảm bớt số lần xuất hiện trước mắt công chúng, đồng thời cũng khiến cho nhóm lập trình viên weibo được nghỉ ngơi dưỡng sức một thời gian. Nhưng sau khi《 Hồn Mộng Đào Nguyên 》 công bố tin tức ra ngoài, giới giải trí lại nổi lên một trận tinh phong huyết vũ.
Nhiếp Thiên Thu cười nói: “Vẫn được mà, không phải anh đã đến đây sao”
Mắt thấy Bành Nhung Nhung càng dựa càng gần, Hạ Tinh Hàng bảo vệ càng chặt chẽ hơn: “Này, cô chú ý một chút đi!”
Bành Nhung Nhung trực tiếp biểu lộ bất mãn: “Ê, chính cậu dán cùng Thu Thu chặt như vậy, sao lại không nói gì? Cậu là fan, tôi cùng là fan, dựa vào cái gì mà được đãi ngộ khác nhau?”
Hạ Tinh Hàng hừ lạnh một tiếng: “Tôi là fan lớn đập nhiều tiền, còn cô là fan pha kè*.”
(Fan pha kè/bạch phiêu: Một từ thông dụng trên Internet, có nghĩa là những người là fan của thần tượng nhưng không tiêu tiền, không mua album, không xem concert, không mua vé xem phim,… của thần tượng mình).
truyện teen hayNhiếp Thiên Thu thiếu chút nữa là phun ra ngoài, Hạ Tinh Hàng thế mà đã học xong mấy loại thuật ngữ như “fan pha kè” ở trong vòng fans này. Thời buổi này bá đạo tổng tài đúng là càng ngày càng không ổn.
Bành Nhung Nhung lập tức bị nói đến mặt mũi đỏ bừng, hầm hừ nói: “Cậu đừng nói bừa, tôi mới không phải là fan pha kè!”
Tuy rằng không phải fan pha kè, nhưng trước mặt fan đại gia, dù sao cũng có chút yếu thế, cuối cùng chỉ có thể thở phì phì nói: “Nhìn bộ dáng lấm la lấm lét của cậu, sợ là có mưu đồ gây rối Thu Thu đúng không!”
Hạ Tinh Hàng: “……” Bị phát hiện rồi!
Thấy bộ dáng Hạ Tinh Hàng không có lời nào để nói, Bành Nhung Nhung tự giác khoái ý, tiếp tục nói: “Thu Thu của của tôi phú quý bất năng dâm, đừng tưởng cậu có nhiều tiền là có thể ngủ Thu Thu!”
Hạ Tinh Hàng: “……” Cô nhanh câm miệng đi!
Không ngờ Nhiếp Thiên Thu đột nhiên nói tiếp: “A, đúng là anh đã từng ngủ cậu ta.”
Hạ Tinh Hàng: “……”
Thầy ơi, anh có biết anh nói như vậy sẽ bị người khác hiểu nhầm không?
Nhưng là không thể không nói, sau khi nghe được những lời này, trong lòng hắn vẫn vô cùng sảng khoái.
Lại nhìn Bành Nhung Nhung, toàn bộ biểu tình đều nứt ra rồi: “Thu Thu, có phải anh bị bắt ép hay không? Có phải là công ty quản lý bức anh không?”
Nhiếp Thiên Thu chọc cô xong mới cười nói: “Nghĩ cái gì đấy, bọn anh chỉ thuần túy đắp chăn bông nói chuyện phiếm với nhau thôi.”
“Có tiền thật tốt!” Bành Nhung Nhung cắn cắn môi, rốt cuộc làm ra quyết định quan trọng, “Từ giờ trở đi, em cũng sẽ chăm chỉ kiếm tiền, cố gắng có thể cùng Thu Thu đắp chăn bông.”
Nhiếp Thiên Thu không tỏ ý kiến: “Cố lên.”
Thật vất vả mới ném xuống Bành Nhung Nhung, Hạ Tinh Hàng lại có chút rầu rĩ không vui, Nhiếp Thiên Thu duỗi tay gãi gãi cằm hắn: “Đây là làm sao vậy?”
Hạ Tinh Hàng cảm thấy cằm ngứa ngứa, lại cười không nổi, trầm mặc một hồi, rốt cuộc mở miệng: “Thầy ơi, nếu như có người cũng đập tiền đập tài nguyên cho anh giống như em, anh cũng sẽ đối xử với họ như với em sao?”
Hắn cùng Nhiếp Thiên Thu cùng ra cùng vào lâu rồi, thậm chí còn cùng chung chăn gối, đến nỗi hắn vẫn luôn cảm thấy trong cảm nhận của Nhiếp Thiên Thu, mình không giống như những người khác.
Nhưng sau khi nghe được lời nói của Bành Nhung Nhung, hắn mới đột nhiên ý thức được, cho tới nay đều chỉ là hắn đơn phương tưởng tượng. Sự thân mật ngày hôm nay của bọn họ đều là do mình dùng một đống tài nguyên lớn để đổi về.
Nếu như có một ngày, cũng có người khác nguyện ý làm như vậy vì anh ấy thì sao?
Người thích Nhiếp Thiên Thu quá nhiều, cũng không ít người xuất thân hào môn, ra tay hào phóng, nếu như chỉ so tiền so tài nguyên, chính mình không phải không thể thay thế.
Nhận biết được điều này khiến cho hắn đột nhiên cả kinh.
Trong lòng hoảng sợ, vẫn luôn do dự, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi ra miệng.
Sau khi Nhiếp Thiên Thu nghe được liền im lặng một lúc, thần sắc vui vẻ trên mặt cùng rút đi, sắc mặt hơi trầm xuống.
Cùng với đó còn có tâm của Hạ Tinh Hàng.
“Chẳng lẽ cậu cảm thấy, tôi bởi vì cậu có tiền có tài nguyên mới làm bạn cùng cậu sao?” Thanh âm của Nhiếp Thiên Thu nhàn nhạt nhưng vào tai Hạ Tinh Hàng không khác gì sấm to gió lớn.
Trong lòng Hạ Tinh Hàng vừa kinh vừa vui, vui đương nhiên không cần phải nói, còn kinh là nhìn bộ dáng của Nhiếp Thiên Thu thoạt nhìn thực tức giận.
“Đương nhiên không phải, em chỉ là……”
Chỉ là không tự tin thôi……
Nhưng rốt cuộc cũng không nói ra được.
“Thầy ơi em sai rồi.” Hạ Tinh Hàng biết sai nhận sai không hề có gánh nặng. Quan trọng nhất là trong lòng Nhiếp Thiên Thu không có khúc mắc với hắn.
“Cậu làm fan lớn vẫn chưa đủ tư cách.” Nhiếp Thiên Thu bộ dáng lo lắng sợ hãi của hắn, trong lòng nhất thời không nổi được lửa giận, vừa tức giận vừa buồn cười mà nói, “Không tin tưởng vào nhân phẩm của idol mình như vậy, cậu vẫn nên tự kiểm điểm lại đi.”
“Em sẽ.” Thấy Nhiếp Thiên Thu không hề tức giận, Hạ Tinh Hàng nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó cả người cũng trở nên vui vẻ.
Không phải bởi vì tiền tài, cũng không phải bởi vì tài nguyên.
Vậy không phải là hắn dựa vào thực lực của bản thân mà ngủ được thầy sao?!
……
Hai người đi dạo một vòng ở phố chợ đêm, lại ghé qua cả mấy nơi quanh đại học Dương Xuyên, trên tay Hạ Tinh Hàng còn cầm không ít đồ vật.
Hai người tính toán, quyết định về cửa hàng của Hạ Thù một chuyến, coi như chào tạm biệt đồng thời để đồ ở cửa hàng hắn, để hắn giúp chuyển phát nhanh về, bớt việc lại đỡ tốn sức.
Kết quả vừa vào trong cửa hàng, Hạ Thù còn chưa trở về, chỉ có Phó Hộ dẫn đầu đệ tử Cái Bang cúi đầu chơi di động. Bành Nhung Nhung cũng ở đó.
Nhiếp Thiên Thu trêu chọc nói: “A, đây là mấy bạn nhỏ nghiện net mở họp sao?”
Bành Nhung Nhung vừa nghe thanh âm lập tức vọt lại đây: “Thu Thu!”
Hạ Tinh Hàng tay nhanh mắt lẹ mà chặn lại: “Fan pha kè chú ý chút.”
Bành Nhung Nhung tức giận đến kêu to: “Tôi không phải fan pha kè!”
Nói xong còn quay đầu chỉ vào Phó Hội cùng những người khác trong bang, “Tôi đang tổ chức người khống bình cho Thu Thu, cậu là fan lớn làm được cái gì chứ?”
Hạ Tinh Hàng ngạo nghễ nói: “Bổn fan lớn cùng thầy đi dạo phố.”
Bành Nhung Nhung: “……”
Bành Nhung Nhung nước mắt lưng tròng mà nhìn về phía Nhiếp Thiên Thu: “Thu Thu, anh chờ em, chờ đến ngày em giàu nhất định sẽ cứu anh khỏi tay cậu ta!”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Fans mấy người có phải diễn đến nghiện hay không?
Cậu tò mò nhìn những người khác trong cửa hàng, “Em nói là khống bình cho anh hả?’
Bành Nhung Nhung nói: “Đúng vậy, Thu Thu, anh chưa xem weibo đúng không? Mục Nho Ca thật không biết xấu hổ, thế mà lại mua đề tài gọi là ‘ Thế gian duy nhất Cố Hồn Quy ’.”
Nhiếp Thiên Thu: “????”
Bành Nhung Nhung bộ dáng của cậu vẫn mơ hồ, an ủi nói: “Thu Thu đừng sợ, em đã tổ chức mọi người trong diễn đàn cùng lên weibo cãi lại rồi.”
“Mấy người……” Nhiếp Thiên Thu muốn nói, không phải là cậu sợ Mục Nho Ca, mà là Cái Bang mấy người.
Sao mấy người lại giống như tà giáo vậy? Lại còn tổ chức mọi người khống bình cho tôi nữa?
Hơn nữa thoạt nhìn, tựa hồ vô cùng thuần thục.
Lúc này Phó Hội xoay xoay cổ: “Nhung Nhung, anh đã đổi mười acc nhỏ, được rồi đúng không?”
Nhiếp Thiên Thu một lời khó nói hết mà nhìn Phó Hội: “Ngay cả cậu cũng……”
Phó Hội, người đã từng là đệ tử được Hạ Thù coi trọng nhất, còn trở thành nòng cốt của Thanh Long Bang, hiện tại lại đổi mười acc nhỏ để khống bình cho mình!!!
Ngẫm lại cũng cảm thấy không rét mà run.
Phó Hội nói: “Nhung Nhung nói, khống bình thành công sẽ kéo tôi lên Vương Giả.”
Bành Nhung Nhung cũng nhìn về phía Hạ Tinh Hàng, ngạo nghễ nói: “Tôi, Vương Giả Vinh Quang.”
Hạ Tinh Hàng thong thả ung dung nói: “Tôi, từng ngủ thầy.”
……
Kỳ nghỉ của Nhiếp Thiên Thu chưa két thúc, giới giải trí khó khăn lắm mới bình tĩnh mấy ngày lại bắt đầu gợn sóng.
《 Hồn Mộng Đào Nguyên 》 bản truyền hình tung tạo hình của diễn viên, thả ra ba tạo hình chủ yếu của nam chính Cố Hồn Quy do Mục Nho Ca sắm vai.
Nguyên tác của《 Hồn Mộng Đào Nguyên 》 là một câu chuyện kể về hành trình báo thù, khúc dạo đầu của tiểu thuyết là mấy môn phái lớn liên tiếp thu được mũi tên truy hồn thần bí, sau đó chỉ trong một đêm đã bị giết hầu như không còn. Giang hồ yên tĩnh đã lâu bỗng dưng nổi sóng, mọi người đều cảm thấy bất an. Vì truy bắt hung thủ thần bí, các phái trong võ lâm dốc hết lực lượng, tề tụ ở Phong Vũ Lâu tổ chức đại hội võ lâm.
Nhưng mà trong đại hội, các phái nghi kị lẫn nhau, ý xấu không ngừng.
Đúng lúc này Cố Hồn Quy lên sân khấu, một thân bạch y, ngọc quan quạt xếp, ngọc thụ lâm phong giống như cao nhân lánh đời, khiến cho vô số người khuynh đảo đồng thời cũng nghi kỵ trong lòng. Trong đại hội này, hắn vẫn trước sau như một thờ ơ lạnh nhạt, nhìn bè lũ xu nịnh vì danh vì lợi mà ra sân làm trò hề.
Sau đại hội, sát thủ thần bí tiếp tục đuổi giết người trong võ lâm, mà Cố Hồn Quy len lỏi vào các bang phái võ lâm, khơi gợi mâu thuẫn giữa mọi người, võ lâm sụp đổ, nguy cơ trùng trùng.
Trải qua bao nhiêu sự kiện, chân tướng dần dần trồi lên mặt nước. Cố Hồn Quy cùng sát thủ thần bí dần dần hợp lại, lớp mặt nạ ôn nhuận như ngọc dần dần bị lột ra, hiện ra một mặt tàn khốc ngạo mạn.
Mà hình tượng của hắn cũng biến đổi từ lúc này, xa hoa tự phụ, cậy tài khinh người, dựa vào một thân võ công quỷ quyệt khó lường lên đỉnh võ lâm, khiến cho giang hồ nhắc tới liền biến sắc.
Cốt truyện được đẩy mạnh tầng tầng, thân thế mơ hồ của hắn cũng dần dần được công bố, nhưng vào lúc này hắn đã sớm bị chúng bạn xa lánh.
Nữ chính Kỳ Mộng Hồi trải qua hiểm trở, cuối cùng cũng khui được chân tướng ân oán từ mười năm trước, trở về Phong Vũ Lâu, nhưng Cố Hồn Quy đã bị quần chúng giang hồ hợp lực cùng nhau giết chết.
Giang hồ sau khi bị thương nặng đã quay về yên lặng, ân oán ngày xưa tan thành mây khói.
Bên ngoài Phong Vũ Lâu gió thổi tiêu điều, Kỳ Mộng Hồi một thân áo tơi đấu lạp, trong lúc hoảng hốt dường như nhìn thấy vị công tử nhẹ nhàng kia bỏ đi một thân phù hoa, mặc một bộ quần áo màu xanh nhạt biến mất trong màn mưa phùn, mây mù dày đặc.
Mộng về Phong Vũ Lâu, hồn về đào nguyên.
Ba tạo hình của Mục Nho Ca được cho hấp thụ ánh sáng, đó chính là ba hình tượng ở trong ba thời kỳ khác nhau của Cố Hồn Quy.
Lúc mới lên sân khấu là một thân áo trắng thanh thoát nhẹ nhàng, lúc lên đỉnh võ lâm thì tự phụ khinh người, lúc hồn về đào nguyên thì một thân quần áo xanh nhạt như mây trời.
Mục Nho Ca cũng không thẹn với danh hiệu “Cổ trang đệ nhất tiểu sinh” của hắn, ba hình tượng này đều được đoàn đội đỉnh cấp chế tác, mỗi người mỗi vẻ, một khi cho hấp thụ ánh sáng lập tức khiến cho vô số fans thi nhau share lại.
Cũng có không ít fans nguyên tác không thể không thừa nhận, trong giới giải trí này, chỉ có Mục Nho Ca mới có được khí chất cổ điển như vậy. Cũng chỉ có hắn mới có thể tái hiện lại một phần của Cố Hồn Quy.
Sau đó, đầu đề “Thế gian duy nhất Cố Hồn Quy” nhảy dù xuống bảng hot search, 《 Hồn Mộng Đào Nguyên 》 bản truyền hình cũng chinh thức tuyên bó bắt đầu quay, đề tài mười phần.
Nhìn thấy hot search như vậy, fans của Nhiếp Thiên Thu làm sao dễ dàng bỏ qua. Vì vậy, Bành Nhung Nhung cùng những người trong Cái Bang lập tức đăng nhập acc lớn acc nhỏ cùng nhau ra trận, cùng fans của Mục Nho Ca chiến đến long trời lở đất.
Chẳng qua, so với hành động của đoàn đội Mục Nho Ca, hành động của Cái Bang mới khiến cho Nhiếp Thiên Thu càng thêm kinh ngạc.
Cậu thành khẩn kiến nghị: “Nếu như mấy người lập một công ty thủy quân, khẳng định sẽ phát tài.”
Bành Nhung Nhung nói: “Thuỷ quân sao có thể so với bọn em, đây là chúng em vì yêu mà chiến!”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Cậu đổ mồ hôi ròng ròng mà bảo Hạ Tinh Hàng bỏ đồ xuống, chuẩn bị bỏ chạy. Cậu sợ nếu như tiếp tục ở đây, về sau nếu như Cái Bang lại cọ nhiệt độ của cậu thì sẽ không dễ tính sổ nữa!
Hạ Tinh Hàng cũng là xem đến mí mắt giật giật, nhưng sau khi bỏ đồ xuống bỗng nhiên nghe được tiếng Bành Nhung Nhung lớn tiếng kêu la: “Vú em ra trận rồi!”
Nhiếp Thiên Thu: “????”
Ngay sau đó Phó Hội vui sướng khi người gặp họa: “Mục Nho Ca chuẩn bị xui xẻo.”
Hạ Tinh Hàng tri kỷ mà mở Weibo ra tìm tòi những từ ngữ liên quan, đưa điện thoại qua cho cậu xem.
Nhiếp Thiên Thu vừa thấy, trên đầu lập tức xuất hiện mấy sọc đen.
@ Hôm nay Thiên Thu cũng mê người như vậy sao: Cuồng đồ lớn mật, dám mạo phạm đến thầy Thiên Thu của chúng ta. Bổn vú em không thể ngồi yên, sữa độc một phát: Mục Nho Ca là Cố Hồn Quy ngầu nhất, đến cả Thu Thu cũng không bằng! Chờ xem!
Tác giả có lời muốn nói:
Hạ tổng: Anh em vốn vô duyên, toàn dựa em tiêu tiền.
~ Hết chương 61~