Tô Dật Nhiên ngẩng đầu lên, ấn ấn cái cổ có chút đau nhức, cầm lấy điện thoại nhìn lên, đã sáu giờ. Suy nghĩ một chút, kế tiếp cũng không có chuyện gì, liền gọi điện cho Quý Dục.

"Tôi bên này không có việc gì nữa, lát nữa cậu tìm một chỗ đi, tôi đến tìm cậu."

Bên kia Quý Dục nói: "Đã tìm được chỗ rồi, tôi đến đón cậu."

"Ừm, được." Bận rộn một ngày Tô Dật Nhiên cũng không muốn lái xe đi, có tài xế miễn phí cậu đương nhiên đồng ý.

Mười phút sau, Quý Dục đến, gọi điện cho Tô Dật Nhiên: "Tôi ở dưới tầng công ty cậu."

Tô Dật Nhiên: "Chờ tôi một chút, bây giờ tôi xuống."

Khi Tô Dật Nhiên định xuống tầng, thư ký ngăn cậu lại: "Tô tổng, vừa rồi Lâm thị gọi điện tới nói muốn hẹn ngài gặp mặt nói chuyện hợp tác tiếp theo."

Tô Dật Nhiên nghe vậy dừng bước, suy nghĩ một chút, nói: "Hôm nay tôi có việc, lát nữa tôi sẽ tự gọi điện cho bên kia nói."

Thư ký: "Vâng."

Thấy Tô Dật Nhiên đi ra, Quý Dục giúp cậu mở cửa xe, sau đó ngồi vào ghế lái lái xe.

Tô Dật Nhiên sau khi lên xe lấy điện thoại gọi cho Lâm Yến, khi bên kia bắt máy, cậu nói: "Học trưởng, hôm nay em có chút việc, chuyện gặp mặt chờ này mai rảnh em sẽ hẹn anh sau, có được không?"

Thực ra Lâm Yên chủ yếu là muốn kiếm cớ gặp mặt Tô Dật Nhiên, nghe vậy có chút mất mát, nhưng vẫn nói: "Không sao, vậy chúng ta hẹn ngày mai khi em rảnh."

"Cảm ơn học trưởng, vậy em cúp máy trước."

"Ừm."

Thấy Tô Dật Nhiên cúp điện thoại, Quý Dục đang lái xe bên cạnh hỏi: "Sao vậy? Có phải tôi làm lỡ việc của cậu không?"

Tô Dật Nhiên: "Không có chuyện gì, tôi đã đồng ý với cậu rồi, bên kia tạm thời để sau."

Quý Dục nghe vậy làm bộ lơ đãng nói: "Người vừa nghe điện thoại là Lâm Yến?"

"Ừm, gần đây có hợp tác công ty anh ấy." Tô Dật Nhiên có chút mệt mỏi, thuận miệng nói.

Quý Dục thấy thế cũng không hỏi nhiều nữa.

Cùng Quý Dục ăn tối xong Tô Dật Nhiên liền về nhà, đang ở trong phòng ngủ xem điện thoại thì đột nhiên Wechat gửi tới một tin nhắn.

Tô Dật Nhiên nhấn vào, là Lê Thư Ngôn gửi.

- ---Tiểu Nhiên, ngày mai có rảnh không> Anh muốn gặp em.

Kể từ lần trước Tô Dật Nhiên cự tuyệt Lê Thư Ngôn, hai người chưa từng gặp mặt, bên Lê Thư Ngôn vừa về nước, công ty cũng có rất nhiều việc phải làm, hiện tại xử lý gần xong, chỉ muốn hẹn Tô Dật Nhiên gặp mặt nói chuyện.

Tô Dật Nhiên dừng một chút, sau đó đánh chữ trả lời anh ta: "Ngày mai em việc, không tiện lắm."

Cậu không muốn gặp mặt Lê Thư Ngôn, đau dài không bằng đau ngắn, vẫn là trực tiếp để Lê Thư Ngôn cắt đứt suy nghĩ đó thì tốt hơn. Huống hồ, ngày mai cậu quả thật có việc.

Bên kia qua rất lâu mới trả lời:.....Được, vậy em nghỉ ngơi sớm.

Lần này Tô Dật Nhiên không trả lời, thấy trời cũng đã khuya, liền nằm xuống chuẩn bị nghỉ ngơi.

Bên kia, Lê Thư Ngôn ngồi ở trên giường, trong tay nắm chặt điện thoại, đáy mắt cảm xúc dâng trào.

Anh ta hối hận, hối hận vì sớm như vậy đã bộc lộ tâm tư của mình. Anh ta có thể đoán được rằng Tô Dật Nhiên cũng không muốn gặp anh ta, là muốn cho anh ta hoàn toàn loại bỏ những suy nghĩ không nên có.

Nhưng anh ta làm sao có thể buông được cậu đây?

- -----------------------------------

Ngày hôm sau.

Tô Dật Nhiên kết thúc một ngày làm việc, nhìn đồng hồ trên bàn, đã năm giờ rưỡi, nhớ tới thỏa thuận ngày hôm qua với Lâm Yến, cậu lấy điện thoai ra gọi điện.

Bên kia, Lâm Yến cả ngày xử lý văn kiện có chút lơ đãng, luôn nghĩ xem Tô Dật Nhiên hôm nay có rảnh hay không, liệu cậu có tìm anh hay không.

Thật vất vả chịu đựng đến chạng vạng, Tô Dật Nhiên vẫn chưa liên lạc với anh, ngay lúc Lâm Yến nhịn không được chủ đồng tìm cậu, điện thoại liền vang lên, thấy là Tô Dật Nhiên gọi đến, anh liền vội vàng nhận máy: "Alo, Nhiên Nhiên?"

Bên kia truyền đến thanh âm của Tô Dật Nhiên, "Học trưởng, bây giờ anh có thời gian không? Hôm qua em đã hẹn với anh, buổi tối mời anh ăn cơm được không?

Lâm Yến nói: "Có thời gian, em muốn đến nhà hàng nào, giờ anh nhờ người đặt chỗ."

Tô Dật Nhiên tùy ý nói: "Em thế nào cũng được, anh chọn là được rồi, xong nói cho em biết địa điểm.

"Ừm."

"Vậy anh cúp máy trước."

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Yến liền gọi cho trợ lý, "Xem gần đây có nhà hàng nào có món ăn và tráng miệng ngon không, đặt chỗ cho tôi."

Trợ lý: "Vâng."

Sau khi cúp điện thoại được một lúc, trợ lý đã gửi vị trí cho Lâm Yến, là một cửa hàng mới mở được đánh giá tốt, bất quá đây là nơi những cặp vợ chồng trẻ thường đến.

Khi Lâm Yến đến Tô Dật Nhiên còn chưa đến, ngồi xung quanh anh đều là cặp đôi. Lâm Yến có chút thất thần, đây có được tính là anh và Nhiên Nhiên hẹn hò hay không?

Tô Dật Nhiên đi đến vị trí mà Lâm Yến gửi cho cậu, đẩy cửa đi vào, nhìn quanh một vòng, liền thấy Lâm Yến ngồi ở vị trí gần cửa sổ.

Tô Dật Nhiên đi tới, ngồi xuống đối diện anh, "Anh gọi món chưa?"

Lâm Yến còn đang nghĩ lát nữa Tô Dật Nhiên đến có phát hiện những người đến đây ăn tối đều là các cặp đôi hay không, mà anh còn cố ý hẹn ơ nơi này.

Đang nghĩ ngợi, Tô Dật Nhiên đã đến.

Lâm Yến với vẻ mặt như thường nói: "Chưa xem, nhìn xem có muốn ăn gì không?" Anh nói xong đem thực đơn trong tay đưa qua.

Tô Dật Nhiên cầm lấy thực đơn xem qua, nói với người phục vụ bên cạnh: "Một phần mì Ý, một phần bánh pudding xoài và một ly nước cam, cảm ơn."

Tô Dật Nhiên gọi xong, liền đưa thực đơn cho Lâm Yến ngồi đối diện, bảo anh gọi món.

Lâm Yến nhận lấy thực đơn cũng không nhìn qua, chỉ nói với nhân viên phục vụ: "Giống em ấy."

"Vâng, xin chờ một chút."

Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Tô Dật Nhiên nói: "Trước kia sao em chưa từng thấy nhà hàng này?"

"Là gần đây mới mở, em thấy thế nào?" Lâm Yến trong lòng có chút khẩn trương.

Tô Dật Nhiên nhìn cách bài trí xung quanh, khá hài lòng, "Ừm, cảnh vật xung quanh không tệ."

Lâm Yến nghe vậy trong lòng nhẹ nhàng thở ra, cũng may Tô Dật Nhiên thích.

"Sau này chúng ta có thể thường xuyên đến đây."

Tô Dật Nhiên cho rằng anh chỉ khách khí một chút, cũng thuận miệng đáp ứng: "Ừm, có thời gian sẽ quay lại."

Lâm Yến nghe xong không khỏi trong mắt hiện lên ý cười, sau đó cúi đầu che mặt uống một ngụm nước.

Sau khi ăn xong, Tô Dật Nhiên vẫn nhớ mục đích lần này đến đây để làm gì, đặt bộ đồ ăn xuống, lau khóe miệng nói: "Bây giờ chúng ta nói về chuyện hạng mục đi."

Lâm Yến gần như quên mất cái cớ mà anh đưa ra hôm qua khi muốn hẹn Tô Dật Nhiên, vì vậy anh đành phải vắt óc tìm thứ gì đó liên quan đến dự án để nói chuyện với cậu.

Tô Dật Nhiên bên này thì nghiêm túc cùng Lâm Yến thảo luận, Lâm Yến thì lại có chút lơ đễnh.

Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của Tô Dật Nhiên, có chút mất tập trung.

Tô Dật Nhiên nói xong nhìn về phái Lâm Yến, thấy trên mặt anh không biểu cảm gì, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm mình một cách kỳ lạ, có chút khó hiểu: "Học trưởng, anh có nghe không?"

Lâm Yến trong nháy lấy lại tinh thần, anh cầm ly nước trong tay lên giấu đầu hở đuôi uống một ngụm, sau đó khôi phục lại vẻ mặt bình thường nói: "Nghe rồi, anh cảm thấy em nói rất đúng, cứ làm theo ý của em đi."

Tô Dật Nhiên có chút hoài nghi, nhưng thấy bộ dáng nghiêm túc của anh, lại cho rằng là mình suy nghĩ nhiều rồi.

Bàn việc xong, Tô Dật Nhiên thấy thời gian cũng không còn sớm, liền nói: "Vậy hôm nay cứ như vậy đi, cũng không còn sớm, chúng ta đi thôi."

Tuy Lâm Yến không tình nguyện, nhưng vẫn nói lời chào tạm biệt với Tô Dật Nhiên ở cửa nhà hàng.

  ——————————

[Tiểu kịch trường]

Nhiên Nhiên: Thảo luận nghiêm túc.jpg

Lâm Yến (có vẻ nghiêm túc nhưng thực ra đang bị phân tâm): Nhiên Nhiên thật đáng yêu, miệng nhỏ nhắn thật sự muốn hôn.

Nhiên Nhiên: Học trưởng, anh có nghe không? (Câu hỏi bất ngờ.jpg)

Lâm Yến tiếp tục nghiêm túc: Anh đang nghe đây, anh cảm thấy Nhiên Nhiên nói rất muốn hôn.

Lâm Yến: Σ( ° △°|||)︴Không không, là nói rất đúng.

Nhiên Nhiên tái mặt vì sốc jps:?? Biến thái!! 〣( Δ)〣

Tô Dật Nhiên cảm thấy Lâm Yến là một tên biến thời, từ đó rời xa anh.

(Hết kịch end)............................................

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play