Mặt trời ngả về tây, bầu trời dần tối đi, bên đường đèn đường cũng sáng lên.


Đến lúc Cố Hoài Bích có cảm giác cánh tay mình mỏi nhừ đến mức không nhấc lên nổi, thì cuối cùng Biên Biên cũng khóc đủ rồi, cô dựa vào vai cậu, lau hết nước mắt nước mũi lên áo cậu.


Cố Hoài Bích nuốt một ngụm nước bọt trong sợ hãi, sau đó cậu lấy chiếc lá khô bên cạnh úp lên mặt cô, để cho cô lau nước mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play