“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Cát Vũ cũng có chút không bình tĩnh nữa rồi. Phong ấn Huyết Chú kia rõ ràng đã phong ấn tòa nhà, lẽ ra chỉ cần không có người bước vào bên trong thì sẽ không có nguy hiểm về tính mạng. Hơn nữa, hiệu trưởng Vương đã đặc biệt tìm người canh chừng ở đây, vậy mà vẫn có người vì nó mà chết, Cát Vũ cảm thấy không thể chấp nhận được.

Hiệu trưởng Vương thở dài một tiếng rồi nói: "Sáng nay ta cũng vừa nhận được thông báo, người quét dọn trường học là người đầu tiên phát hiện. Sau khi nhìn thấy người chết, người quét dọn sợ hãi đến mức tinh thần trở nên bất thường, lập tức gọi cảnh sát. Ta nhận được thông báo thì đã đến xem, cũng hoảng sợ không nhẹ... Người chết thảm lắm..."

“Chết như thế nào?” Cát Vũ vội vàng hỏi.

"Vũ ca... Ta khuyên ngươi đừng xem. Chết thê thảm lắm. Ta chỉ nhìn lướt qua đã suýt nôn tại chỗ. Trong đời ta chưa từng thấy cái chết thê thảm như vậy." Khi nhắc đến chuyện này, khuôn mặt của Chung Cẩm Lượng thống khổ, còn nôn khan một tiếng.

Cũng đủ thấy cảnh tượng phải vô cùng thê thảm khủng khiếp.

"Đội trưởng Cát... Hai sinh viên đó chắc hẳn là một cặp. Nửa đêm bọn họ chạy đến gần tòa nhà này để hẹn hò. Cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì không ai rõ. Tóm lại... chàng trai đã cắn chết cô gái... Ngoài ra... dường như nó đã ăn rất nhiều thịt của cô ấy... Cảnh tượng hết sức đẫm máu, nhìn mà rợn người..." Hiệu trưởng Vương nói với nỗi sợ hãi còn vương trong lòng.

"Còn lão già làm nhiệm vụ canh giữ nơi này cũng bị nam sinh viên cắn chết, cổ sắp bị cắn đứt, trên đầu chỉ còn một mảnh da... Quá thảm rồi..." Đội phó Lý Quý cũng bày vẻ mặt đau khổ mà nói.

Nghe vậy, trong lòng Cát Vũ run lên, lập tức bước nhanh về phía hiện trường án mạng.

Khi vừa đi đến đường phong tỏa, hắn đã bị một số nhân viên cảnh sát chặn lại, kiên quyết không cho Cát Vũ đi vào, sợ Cát Vũ sẽ phá hủy hiện trường vụ án.

Hiệu trưởng Vương vội vàng bước tới, khuyên can mãi mới để Cát Vũ đi vào.

Có một bác sĩ pháp y mặc áo khoác trắng ở đằng kia, dường như đang định bỏ cái xác được bọc vải trắng vào một cái túi đựng xác. Cát Vũ bèn đến gần, nói muốn xem thi thể.

Bác sĩ pháp y trông hơi mất kiên nhẫn, nói với Cát Vũ: "Nhóc bảo vệ, ta khuyên ngươi không nên nhìn. Ngươi chỉ liếc mắt một cái thôi thì có lẽ ba ngày tới cũng ăn không ngon."

"Không sao đâu, ta xem tí thôi. Ta là đội trưởng đội bảo vệ của trường này. Ta muốn biết tình hình." Cát Vũ nghiêm nghị nói.

Bác sĩ pháp y liếc nhìn Cát Vũ, cuối cùng gật đầu nói: "Tự ngươi xem đi."

Đầu tiên Cát Vũ nhìn thấy là xác chết cô gái bị cắn chết.

Miệng và mũi bị cắn đứt, hàm răng trắng phếu đều lộ ra không chút cản trở, trong miệng máu me nhầy nhụa, dường như đầu lưỡi cũng không còn nữa. Cả khuôn mặt không nhìn ra hình thù gì, lộ ra xương cốt cũng trắng phêu.

Ngoài ra, trên cổ và cơ thể còn có những vết cắn bằng răng và những mảnh thịt rơi ra, trông thật kinh khủng.

Điều kỳ lạ là đôi mắt của xác chết nữ mở to, đầy vẻ kinh hoàng, chắc hẳn cô ấy đã phải chịu đựng sự kinh sợ và đau đớn rất khủng khiếp trước khi chết.

Sau đó là xác chết của lão già, nhìn ổn hơn xác chết nữ một chút, nhưng cũng khá thê thảm. Phần thịt trên cổ bị ăn mất gần hết, còn một mảnh da dính vào đầu, khuôn mặt trông còn nguyên vẹn. Lão già này miệng há hốc, hai mắt trợn to, hẳn là bị cắn chết tươi.

Sau đó là một tử thi nam cuối cùng. Cái chết của người này càng kỳ lạ hơn, hai mắt hắn ta đẫm máu, hai bàn tay bấu chặt, vết máu loang lổ và bụng phồng lên như thể đã ăn rất nhiều thứ vậy. Bác sĩ pháp y bên cạnh cho rằng nam sinh này tự móc mắt mình xuống. Khi bọn họ phát hiện thì nhãn cầu nằm ở tay. Ngoài ra nam sinh này còn tự cắn vào lưỡi mình, nguyên nhân tử vong chắc là do đầu liên tiếp bị va đập vào v4t cứng gây tổn thương não nặng và xuất huyết nội sọ, dẫn đến tử vong.

Sau khi bác sĩ pháp y giới thiệu sơ qua với Cát Vũ, ông ta còn không ngừng hít khí lạnh, nói rằng ông ta đã làm bác sĩ pháp y cả đời, và đây là lần đầu tiên nhìn thấy một cách chết kỳ lạ như vậy. Cắn chết hai người, còn có phương pháp kết thúc sinh mệnh của mình một cách đau đớn như thế, quả thực là không thể tin được.

Quả đúng như những gì bác sĩ pháp y nói, ba người này đều chết một cách vô cùng quỷ dị. Mà Cát Vũ nhanh chóng kết luận chắc chắn là những quỷ vật trong tòa nhà kia làm. Mặc dù con người có hung tàn đến đâu đi nữa thì cũng không có khả năng tự móc mắt mình, còn cắn đứt đầu lưỡi. Cần có bao nhiêu dũng khí mới có thể làm ra loại chuyện cực kỳ tàn ác này chứ.

Sau khi nhìn những thi thể ấy, Cát Vũ vội vàng đi về hướng tòa nhà. Khi đứng ở cổng, Cát Vũ nhắm hai mắt lại, toàn bộ khí tràng khai hỏa, bắt đầu cảm ứng phong ấn Huyết Chú của mình bố trí.

Khi khí tràng lan ra mọi hướng, trái tim Cát Vũ tức thì nhảy lên. Mụ nội nó! Phong ấn Huyết Chú đã không tồn tại nữa rồi.

Nói cách khác, phong ấn Huyết Chú do mình bố trí đã bị ai đó phá hủy.

Ai đã làm điều này?

Mục đích của kẻ đó là gì?

Cát Vũ đứng sững ở đó một lúc lâu, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh ba người chết kia.

Hẳn là hai sinh viên một nam một nữ đi hẹn hò ở gần tòa nhà. Nơi này là nơi nguy hiểm của trường học, căn bản sẽ không có ai tới.

Khi hai người đang anh anh em em, trong tòa nhà bị phá hủy phong ấn, có một quỷ vật cảm nhận được sinh khí của người sống, trực tiếp bay tới, chiếm hữu cơ thể của chàng trai, cắn một phát vào môi cô gái, sau đó hạ gục xuống đất rồi há to mồm mà cắn. Lúc đó chắc hẳn cô gái kia vô cùng hoảng sợ và la hét ầm ĩ, thu hút nhân viên trông coi tòa nhà.

Nhân viên kia không biết vì sao nên bước tới can ngăn, nhưng kết quả cũng bị nam sinh kia hạ gục xuống đất, cắn gãy cổ và ăn không ít máu thịt trên cơ thể.

Sau khi con quỷ vật trên người nam sinh gi3t ch3t hai người, thì bắt đầu dằn vặt chàng trai đó, kết thúc cuộc đời nam sinh bằng những thủ đoạn vô cùng bi thảm, rồi trở về bên trong tòa nhà.

Bây giờ là ban ngày, đám quỷ vật kia không thể hiện thân. Nếu muốn giải quyết chuyện này thì phải đợi đến tối mới tới được.

Sự việc đã đến tình cảnh vô cùng nghiêm trọng, không thể trì hoãn được nữa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play