Trong lòng Đàm gia hơi bất mãn về thái độ của Cát Vũ, không ngờ Cát Vũ lại giữ được bình tĩnh như vậy, tên Ấn Độ kia đắc ý như thế, đánh Tưởng Hải Tiếu cao thủ của Hổ Hạc Môn mà mình mời tới đến mức tàn phế, nhưng Cát Vũ lại không có động thái gì, dù sao Cát Vũ cũng được ông ta mời tới, Tưởng Hải Tiếu cũng coi như quen biết với Cát Vũ, vậy mà hắn lại không thèm cho một chút mặt mũi.
Nhưng ông ta lại không biết Cát Vũ đang nghĩ gì.
Nếu người đến trận đấu võ bất hợp pháp này hoàn toàn là vì tranh giành danh lợi, trong lòng tham lam thì sống hay chết cũng không liên quan đến người khác. Nếu ông ta đã quyết định tham gia trận đấu này thì phải chuẩn bị tốt việc mình sẽ bỏ mạng tại đây. Còn Cát Vũ không nợ Đàm gia một xu nào, cũng không có bất kỳ quan hệ lợi ích nào với ông ta. Ban nãy, Đàm gia hỏi hắn giữa Tân Cách và người mới bước lên võ đài, ai có thể giành chiến thắng, Cát Vũ cũng nể mặt Đàm gia có thể dẫn hắn đến đây nên mới trả lời cho ông ta biết. Như vậy là đã nể mặt ông ta lắm rồi, Cát Vũ có ánh mắt tinh tường, vừa liếc mắt đã có thể đưa ra phán đoán ai thua ai thắng. Chỉ cần Đàm gia cam lòng dốc hết vốn liếng, chắc chắn sẽ thắng được rất nhiều tiền.
Lúc này, hai người đứng trên võ đài đã bày ra tư thế.
Ánh mắt của vị cao thủ Ấn Độ vẫn như hồ nước chết, cất giọng nói hai chữ - Tân Cách trước.
Thanh niên khoảng ba mươi tuổi ở phía đối diện khẽ chắp tay nói: "Mã Tử Hàng - đệ tử Bát Quái Quyền!"
Lúc này, Cát Vũ đã mở mắt nhìn về phía Mã Tử Hàng - đệ tử của Bát Quái Quyền, công lực của người này cũng không tệ, chỉ cần nhìn vào thân hình cũng biết đã đạt đến tinh túy của Bát Quái Quyền, là cao thủ hiếm thấy. Nhưng tiếc rằng vẫn còn chút khoảng cách với cao thủ Ấn Độ, nên thất bại là chuyện không thể tránh khỏi, bởi vì cao thủ Ấn Độ đã là người tu hành khá cao, mà giữa người tu hành với người trong giới võ đạo vẫn còn một khoảng cách rất lớn.
Cát Vũ cũng biết rất rõ về Bát Quái Quyền, lúc hắn tầm bảy tám tuổi, sư phụ đã truyền dạy cho hắn đủ đường quyền pháp ở khắp nơi trong Hoa Hạ. Nếu một người đã có nền tảng tu hành, bất luận là tu luyện quyền pháp gì cũng sẽ nhận được kết quả gấp đôi với một nửa nỗ lực, tất nhiên Bát Quái Quyền này cũng không ngoại lệ.
Bát Quái Quyền hay còn gọi là Bát Quái Chùy, thuộc hệ thống Thiếu Lâm, được chia làm hai mươi bốn đường quyền pháp. Gồm ba loại Thượng Bát Quái, Trung Bát Quái và Hạ Bát Quái, trong đó mỗi loại gồm tám đường, đường quyền thẳng tắp, động tác dũng mãnh, giản dị tự nhiên, mạnh mẽ tiến công, tên đầy đủ là "Du Thân Bát Quái Liên Hoàn Chưởng", là công pháp tốt nhất trong công pháp nội gia, cực kỳ có lợi cho thực chiến.
Bất kể là loại công pháp nào, nếu được tu luyện đến mức cực hạn thì đều có thể đứng ở thế bất bại, sở dĩ người này bước lên võ đài, nhất định là dựa vào khí thế hùng dũng máu lửa, không thể nhìn nổi tên Ấn Độ diễu võ dương oai trên đất Hoa Hạ. nên mới can đảm bước ra ứng chiến.
Cát Vũ hơi khâm phục dũng khí của Mã Tử Hàng này.
Hai người nhanh chóng giao đấu với nhau, trông Mã Tử Hàng tập luyện Bát Quái Quyền này có vẻ mạnh mẽ hơn Tưởng Hải Tiếu rất nhiều, lập tức đấu với cao thủ Ấn Độ mười mấy hiệp, động tác cực kỳ mạnh mẽ. Hắn ta cũng nhìn ra toàn thân cao thủ Ấn Độ này như không có xương, cho dù đánh lên người cũng không có tác dụng gì, vì thế hắn ta không hề tấn công lên người, mà chủ yếu tấn công vào phấn đầu của cao thủ Ấn Độ.
Phần đầu cực kỳ yếu ớt, đối với cao thủ có thể bóp nát đá bằng tay, chọc thủng tường chỉ bằng một ngón tay mà nói, chỉ cần có thể đánh trúng phần đầu của đối thủ thì coi như trận đấu gần như đã phân được thắng bại.
Nhưng người Ấn Độ kia cũng không phải là nhân vật dễ đối phó. Với thân hình m3m mại như con rắn đang trườn, hắn ta không ngừng lắc qua lắc lại, lúc nào cũng có thể né tránh quyền cước của Mã Tử Hàng, sau đó chờ đợi thời cơ quấn lên người Mã Tử Hàng.
Sau hơn hai mươi chiêu liên tiếp, Mã Tử Hàng đã cảm giác mối nguy hiểm cực kỳ lớn, bởi vì động tác của cao thủ Ấn Độ ngày càng nhanh, thân hình cũng ngày càng tới gần.
Cuối cùng, lúc cao thủ Ấn Độ đặt một tay lên vai Mã Tử Hàng, Mã Tử Hàng định quật ngã hắn ta qua vai, ai ngờ vừa đưa tay ra, cao thủ Ấn Độ kia đã quấn chặt lấy hắn ta, hai tay hai chân giống như con bạch tuộc quấn chặt lấy tay chân của Mã Tử Hàng, ngày càng siết chặt. Mã Tử Hàng không còn cách nào khác, đành phải dùng đầu đập vào đầu của cao thủ Ấn Độ. Nhưng điều kỳ lạ ở đây là cổ của cao thủ Ấn Độ cũng có thể di chuyển, hắn ta ngửa đầu ra sau, có thể chạm tới gót chân, rồi Mã Tử Hàng lập tức cũng giống như Tưởng Hải Tiếu, cảm nhận được nỗi đau đớn khi bị cự mãng quấn lấy.
Cảm giác sắp chết ngạt đó cũng khiến Mã Tử Hàng sợ hãi hét lớn lên.
Trong trường hợp này, chắc chắn Mã Tử Hàng cũng sẽ rơi vào kết cục giống như Tưởng Hải Tiếu.
Thấy xương cốt của Mã Tử Hàng sắp bị vỡ nát, đột nhiên cao thủ Ấn Độ kia bỗng cảm thấy sau lưng căng thẳng, giống như có thứ gì đó đang bay về phía của mình với sức lực rất mạnh, thế là hắn ta vội vàng buông tay của Mã Tử Hàng ra, lộn một vòng để né tránh.
Mã Tử Hàng bỗng cảm thấy thân thể được thả lỏng, như được đại xá, vội vàng lộn một vòng phía trước, rồi đứng dậy nhảy xuống võ đài như cá chép vượt long môn, cuối cùng cũng thoát được một kiếp.
Mã Tử Hàng đứng dưới võ đài, không hiểu tại sao cao thủ Ấn Độ lại đột nhiên buông tay thả hắn ta đi.
Trong lòng hắn ta vẫn còn sợ hãi, vội vàng chắp tay cúi đầu nói: "Ta nhận thua."
Nói xong, hắn ta xoay người hòa vào đám đông rồi biến mất.
Thứ bay tới lúc nãy rất nhỏ, cũng không lớn bằng móng tay, người có thể b4n ra sức lực đó, nhất định phải là cao thủ tuyệt thế, rốt cuộc là ai cơ chứ?
Cuối cùng đôi mắt như hồ nước chết của cao thủ Ấn Độ kia cũng hiện lên tia hoảng loạn, sợ hãi liếc nhìn bên dưới võ đài.
Người vừa mới cứu Mã Tử Hàng chính là Cát Vũ, hắn đã bẻ một mảnh thủy tinh trong ly rượu vang, búng về phía cao thủ Ấn Độ, lúc này mới cứu được Mã Tử Hàng.
Không vì lý nào nào khác, mà chỉ vì Mã Tử Hàng có dũng khí bước ra, nên Cát Vũ muốn cho hắn ta một cơ hội sống.
Cao thủ Ấn Độ quét một vòng trên võ đài, cuối cùng cũng tìm được ám khí đã bay về phía hắn ta, nhưng hắn ta đã không còn biết nó là gì nữa, bởi vì nó đã cắm sâu vào một cột gỗ, phải nói là rất rất sâu...
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, cao thủ Ấn Độ đã sợ đến mức phình to đầu.
Một khi người này xuất chiêu, có lẽ chưa tới ba hoặc năm chiêu đã có thể gi3t ch3t mình.
Đúng lúc này, MC lại bước lên võ đài, tuyên bố người chiến thắng là cao thủ Ấn Độ, sau đó hỏi khán giả, còn ai dám bước lên thách đấu nữa không.
Lúc này, trong lòng mấy cao thủ ở bên dưới võ đài lại bắt đầu thả lỏng, nếu tên họ Mã kia có thể sống sót thì tại sao mình lại không thể?
Thế là lập tức có một tên không biết sống chết nhảy lên võ đài...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT